Tôi bị sốt rồi.
Đầu tiên bẹp cả ngày, thân nóng bừng, hơi cảm giống lỗ mũi ngọn lửa đang ch/áy hừng hực.
Sau hạ sốt thân vẫn chút lực nào, đầu ong lên, cơ thể từng lạnh, làm ướt cả chiếc chăn.
Mẹ xoa đầu bà định đưa viện.
Bố hậm hực.
“Có thể vấn đề Cả chỉ biết ở truyện chịu ngoài đ/á bóng rèn luyện khỏe bạn cả, do đề kháng kém thôi!”
Bố làm rồi, nghỉ phép, bà sắp bị trường mầm trừ mất 15 tệ, đun và bảo nhiều hơn.
Sau bà trước mặt ông Táo thắp hương.
Hồi nhỏ lớn ở dưới quê, gia đình nào ông Táo ở cạnh bếp, vào rằm, dâng hương ông Táo.
Sau phố, đưa ông Táo đây, và dán tấm ở phòng bếp cũ, bạn học chơi, nhìn dán cái này họ đều chê cười từ tin nữa.
Nhưng nay, lẩm bẩm tràng ông Táo vẻ mặt trịnh trọng, c/ầu x/in ông hãy phù hộ nhiều hơn, bà bát uống.
Tôi mặt lớp màu xám, ngửi mùi nên muốn uống.
Hai tay bát, bà trợn mắt nhìn tôi.
“Đừng biết đây con đấy, mau đi, khỏi.”
Tôi tu hơi bát nóng này, ngay lập tức đầu hôi, ngủ.
Khi chập tối, quả thực đã hơn nhiều.
Bữa ăn ngon miệng hơn, ăn cái bánh bao rồi ăn bát cháo lớn.
Bố sao nữa, nên nói:
“Đã bảo đề kháng kém rồi, chỉ tiền thôi.”
Tôi mình đã hơn, đứng dậy định nhưng nhiên ở lồng ng/ực lạnh lẽo xộc đỉnh đầu.
Ọe tiếng, nôn bộ những ăn ngoài.
Không chỉ những ăn, dường còn nôn những khác nữa, nhầy, bốc mùi thối nồng nặc.
Bố sợ h/ồn, lần này ông vẻ nghiêm trọng, ông vội cõng khỏi nhà.
Vừa khỏi cổng Viện Thác Mỏ, số 13 mất, chạy ở đằng gọi, bố tức đi/ên lên, ông m/ắng:
“Ngáo à! Gọi taxi đi!”
Đây lần đầu tiên taxi.
Đến viện, phải làm loạt xét nghiệm phân, m/áu, kiểm loạt ở trong viện, nhưng chẳng tìm được gì, họ do viêm hóa hoặc dị được kê đơn th/uốc, chúng quay về.
Trên đường, bố bắt đầu nhằn, ông nào chỉ xem hoạt hình chịu vận nên đề kháng yếu.
Tôi nghỉ vài ở nhà, giờ.
Đôi lúc cảm khá bình thường, nhưng chẳng mấy lồng ng/ực lạnh lẽo xộc thẳng ngay lập tức mắt sầm rồi lạnh ra.
Ăn cân gừng, mấy nhưng chẳng chút tác dụng nào, biết vì sao răng còn bắt đầu đ/au.
Bố định đổi khác xem thế nào, nhưng cảm đây phải vấn đề của viện, bà nắm vai hỏi:
“Tối ấy, rốt cuộc con đã nhìn hả? sợ thế này?”
Tôi òa lên.
“Con… con nhìn ông Lý biến cương thi, con rồi bố tin!”
Bỗng nhiên bố tức gi/ận:
“Thế sao sốt?”
Bố cầm nhiệt độ định đo nhiệt độ vào phòng bà đứng cửa sổ nhìn phía ông Lý.
Nhìn hồi, nhiên thay đổi sắc mặt, bà buột miệng giọng dưới quê:
“Đậu má lão Lý!”