Tôi cứ đờ ra như trời trồng.
Thì ra bà Trương bẩm sinh đôi dị dạng, nhưng phải m/ù thật.
Bà ta lợi m/ù để moi tiền trợ cấp.
Mồ hôi lạnh túa đầy lưng, nỗi kh/iếp s/ợ bủa vây h/ồn phách, tôi nghẹt thở đến phát ngạt, biết phải làm sao đây?
Bà ta muốn sát?
Hay tống tiền? Nhưng tôi tay gì lót?
Đôi đục của bà rãi xoay về phía
"Ta có thể nếu con tin ta."
Kể đến đây, cổ họng tôi khô khốc.
Chu Diệp say mê gật gù, hối thúc tiếp đi, ánh chàng dán ch/ặt vào từng cử động của
Tôi vội, ngược lại hỏi vặn: anh, anh sẽ xử thế
Chàng nghĩ giây lát: "...Có lẽ tôi sẽ đồng ý thôi, cùng rồi, liều mạng phen còn hơn. Năm 05 quay phổ biến như bây giờ, vẫn có hở. Nhưng mà... bà có đủ năng lực c/ứu
Tôi có vẻ lòng với câu trả lời này.
"Kỳ thực..." khuôn mặt chìm trong bóng tối, tôi cười khẽ: "Không phải có lựa chọn duy nhất đâu."