Thế Giới ABO Tăm Tối

Chương 7

05/05/2025 20:06

Dù trong nguyên tác M/ộ Thiên Lâm là gã Alpha tồi, nhưng gặp phải tôi, hắn chỉ có thể trong trắng và đơn thuần.

Tôi hỏi hắn: "Cậu có biết mối th/ù truyền kiếp giữa Tu La tộc và Thiên tộc - hai tộc thuộc Bát Bộ Chúng - bắt ng/uồn từ đâu không?"

M/ộ Thiên Lâm thật sự không biết: "Từ đâu vậy?"

Tôi giải thích: "A Tu La có mỹ nhân nhưng thiếu mỹ thực, Đế Thích Thiên có sơn hào hải vị lại hiếm giai nhân. Hai vị thần đố kỵ lẫn nhau..."

M/ộ Thiên Lâm chớp mắt: "Lý do tầm phào thế này sao có thể? Vậy nên..."

Tôi:"Nên tốt nhất là cậu hãy nấu ăn cho tôi, chiều lòng tôi đi!"

"Cảnh giới A Tu La của chúng tôi là sa mạc ẩm thực, từ nhỏ tôi chưa từng được ăn ngon."

"Nếu cậu nấu cho tôi, tôi sẽ vô cùng cảm kích. Một khi tôi vui lòng thì......"

M/ộ Thiên Lâm quả thật hiểu đạo nhẫn nhục.

Hắn thật sự xuống bếp nấu ăn.

Nhưng tay nghề quá kém, tôi không nuốt nổi, liền úp ngược nồi cơm lên đầu hắn.

"Nấu dở ẹc thế này, Omega nào cưới phải cậu đúng là xui tám đời!!!"

M/ộ Thiên Lâm đội bát trứng trên đầu, run gi/ận:

"Tao cũng là Alpha! Còn nữa, bản thiếu tướng là con trai Đa Văn Thiên Vương Bắc Câu Lô Châu, cần gì phải tự tay làm việc này?!"

Tôi cười lăn: "Ha! Thần Tài là cha cậu! Không ngờ cậu lại là phú nhị đại!"

Tôi bật vệ tinh xem kênh nấu dược thiện của một Omega Dạ Xoa tộc.

"Học lấy đi!!! Nấu không ngon, đ/á/nh ch*t!!!"

Tội nghiệp, vị Alpha hùng hổ M/ộ Thiên Lâm đành hóa thân "tiểu kiều thê" đảm đang, vừa khóc vừa học nấu ăn.

Đêm đó, tôi mơ thấy ký ức của nguyên chủ.

Lúc A Tu La tộc và Thiên tộc chưa giao tranh á/c liệt, cha nguyên chủ - M/a Hầu A Tu La Vương từng thân giao với Đa Văn Thiên Vương.

Nguyên chủ theo cha đến Thủy Tinh Đồi Di Sơn làm khách.

Cục bông mềm mại nhỏ xíu đuổi theo M/ộ Thiên Lâm gọi: "Thiên Lâm ca ca..."

Tôi chợt nhận ra giữa hai người còn có tình tiết thanh mai trúc mã.

Kẻ dị ứng lãng mạn như tôi lập tức tỉnh giấc, sợ hãi toát mồ hôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm