Lần thì sự tức rồi. ấy nhìn chằm tôi với vẻ mặt u ám.

Mặt ao sen ngừng nhấp cảm xúc Chiếc thuyền nhỏ đầu lắc lư sang hai bên...

Lục Thiên Thiên nắm tôi, “Phong Linh, gì đang xảy vậy…”

Tam sư huynh mấy quyết, muốn cố định thuyền nhỏ, nhưng hiệu quả.

“Cậu đ/á/nh thắng được ấy không?”

Tôi dang nói: “Tôi đ/á/nh thắng rồi…”

“Vậy chọc ấy gì?”

Tôi định mình, rồi sang “Vừa nãy hình livestream quá đỗi m/áu me b/ạo l/ực, dù tôi ngắt đi thì mấy lớn bên trên chiếu đâu.”

“Chúng lượng chút được không?”

“Sau ngoài tôi giúp Vương bình tĩnh đã…”

Cả bỗng bay lên trung, tóc bay tán lo/ạn. Đôi ấy lơ lửng giữa trung, toàn tỏa nỗi vô hạn:

“Mấy tu các ngươi đều đ/ảo!”

“Lý chị Hồng Phi, giờ muốn lời ngon tiếng ngọt để tôi.”

“Đợi tôi giam linh h/ồn các vĩnh viễn giới này, tôi gian thảo ph/ạt Vương Lực!”

Thế giới rung chuyển cảm xúc Bỗng nhiên sấm chớp nổi lên, con sóng khổng lồ ập tới. Chiếc thuyền nhỏ chúng tôi sắp chìm.

Tam sư huynh thi pháp kh/ống ch/ế nước, vừa hét về phía tôi:

“Em mau nghĩ cách đi!! phải thiết kế đâu. Nếu chúng ch*t ở đây rằng biến thành thực vật ch*t n/ão ở ngoài đó!”

Tôi thở dài hơi, tranh áo. Thiên Thiên bên cạnh tôi nắm ch/ặt thành thuyền, nhấp con sóng.

Thấy tôi vẫn khỏi cảm thán:

“Một tranh to vậy, bằng cách nào vậy?”

Tôi cười với ấy, ấy ánh trấn an. Rồi tranh lên đối diện với “Nhìn tranh chị Hồng vẫn c/ứu được đó.”

Thân từ hạ trung. ấy nhìn tranh tràn đầy vẻ dàng.

Thế giới đột nhiên thay nên xanh hơn, nên hơn, lá trúc bên bờ nhẹ nhàng lay động phát những tiếng xào khẽ.

Thuyền chúng tôi thoát khỏi sóng gió, thuận lợi cập bờ.

Phù nâng niu tranh tôi tay, giống đang nâng niu bảo vật.

Trong tranh con đỏ rực đang vui vẻ bơi lội nước, thỉnh đuôi tung tóe lên lá sen.

Trong ngấn lệ: “Chị Hồng Phi…”

Lục Thiên “Đây phải tranh mà ông nội tớ mất sao?”

Phù ngã cỏ, các ngón vẫn vuốt ve con tranh. Con đó đang tương tác với đầu ngón ấy.

Cô ấy ngẩng đầu nhìn tôi: “Chị Hồng sự c/ứu được sao?”

“Có c/ứu được. Bức tranh nguyên thần ấy, nên cảm nhận được linh đi gian này.”

“Chỉ cần đúng phương pháp bồi dưỡng, Hồng đầu tu luyện lại.”

Tôi gật đầu, ấy câu trả lời khẳng định. Chỉ là, ấy khôi phục ký ức trước đây nữa...

Phù gật đầu: hồi ức đ/au khổ, nhớ tốt…”

Tam sư huynh hiểu: cuộc gì vậy?”

Đợi mọi căn nhà tre rừng Chúng tôi được nghe câu về Hồng Cừ.

“Linh Quan thuở sơ khai nơi linh khí tập hội thành cái ao, "Linh Trì". Sau ở nơi ao tâm xây truyền ngày nay.”

“Chị Hồng Phi, chính con Linh Trì. ấy ngày ngày hấp thụ tinh hoa ao, rất nhanh đầu tu luyện.”

“Từ nơi xây ấy nhận được hương khói gian, hóa hình thành công.”

“Hồng hóa hình, lần tình cờ gặp gỡ Hai yêu nhau, ước định thân. quan chủ Linh Quan. Dưới sự điều hành hắn, tình trạng ngày càng suy hương khói thịnh vượng trước.”

“Mối qu/an h/ệ và Hồng công khai liền giấu Hồng căn nhà nhỏ rất thích thư pháp hội họa, nhưng tư chất tầm thường, Hồng sinh linh khí dồi dào, Vô tình tác phẩm, Lại bị mang đổi tiền.”

Giọng điệu đột nhiên nên c/ăm h/ận:

“Chính thứ d/ục v/ọng vật chất hại người! quấn chị ấy tranh thâu nhưng nói với bên ngoài đây tác ta.”

“Hồng đơn thuần, để ý, rằng yêu cần mình. ngờ đây sự lợi dụng trụi.”

“Cho tử Vương phát hiện tướng, bị lén nhìn thấy cảnh chị Hồng hóa hình ao sen. để u/y hi*p, với Hồng ném ao sen.”

“Sau đó càng thừa lúc thần trí hoảng đ/ao ch*t mình ngư ông đắc lợi!”

Lục Thiên Thiên nghe tức gi/ận, ấy xông ôm ch/ặt Cừ:

“Trên sao vậy chứ! Quá x/ấu xa!”

Tam sư huynh liên tục gật đầu: “Nghe nói Vương thừa kế ít tìm tôi phát triển mà keo kiệt vậy chứ? Người sự vừa x/ấu vừa keo, tôi kh/inh!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm