Khi Lục quyết định thông với mẹ, mẹ cậu phản ứng gì lớn, như thể đoán trước liên dò:
"Kỳ từ nhỏ ớt, phải thương yêu, chăm sóc nhiều hơn, phải đối xử tốt với người ta."
Bố cũng nói thêm vài câu rồi phản đối. Ánh mắt họ chủ dồn về em trai chính là Lục Trình. mỉm cười, thầm cảm ơn em.
Việc Lâm mang th/ai, là người biết cùng. Lúc ấy, anh vừa lên máy bay công tác. Vừa hạ cánh, nhắn tin: "Đợi anh về, em bất ngờ tặng anh đấy."
Hành sốt ruột gọi điện hỏi nhận được câu: "Bí mật!".
Anh vội hoàn thành công việc, về nhà ngay lập tức đón nhận tin sét đ/á/nh.
Anh muốn ôm hôn Ân, xung quá đông người. cười híp mắt. Vậy là đủ rồi, nghĩ.
Ngoại truyện: cảm của Lâm Hữu An
Mấy nay, tôi luôn bứt khó chịu, vì sao. Có cảm sắp tới.
Quả nhiên. Sáng nay thức dậy, cả người nóng bừng. Trình nằm chạm tay lên trán tôi:
"Sốt à?"
Tôi kìm nén sự khó chịu:
"Không. Tới rồi. Lấy th/uốc ức cho tớ."
Pheromone ngập phòng, Trình hề đ/au ngược hào hứng:
"An An, cuối cũng tới rồi sao? Cần gì th/uốc? Tớ đây rồi."
Hắn phả pheromone thoang thoảng. Tôi choáng váng, túm cổ há miệng cắn mạnh vào tuyến.
Tinh Trình dụ dỗ từng chút:
"Truyền pheromone vào người tớ, cậu sẽ đỡ hơn. Cắn mạnh lên đi."
Đồ M – Tôi nghĩ, vẫn cắn sâu hơn.
Hắn thở gấp, tay siết ch/ặt lưng tôi, móng tay như muốn x/é da. Pheromone bạo vào người đầy chiếm Trình run nhẹ phải đ/au thỏa Giọng hắn khàn khàn, đầy mê hoặc:
"Đúng rồi... tiếp đi, An..."
Ý thức tôi mơ hồ. Cơn sốt cảm lý trí tan năng.