Bảo Mẫu Bất Đắc Dĩ

Chương 13

06/08/2025 10:18

Phương Diên lại c/ắt cổ tay, lần này là tay trái. Tay phải đã được Trần Đại Xuân đưa đi khâu, anh ấy không yên tâm, nhìn suốt, hai lông mày đen nhíu lại như con sâu, thỉnh thoảng nhắc bác sĩ nhẹ tay, làm bác sĩ cũng phiền. Phương Diên thấy thú vị, khi khâu vết thương, cứ nhìn Trần Đại Xuân. Cậu ấy không thấy đ/au lắm, Trần Đại Xuân nhìn còn đ/au hơn cậu ấy. Có người đ/au thay mình, cảm giác thật tốt.

Phương Diên tựa bên giường, cầm mảnh thủy tinh, nhìn cổ tay chảy m/áu, lặng lẽ chờ. Lần này cậu ấy chờ hơi lâu. Khi Phương Duệ đẩy cửa vào, Phương Diên cảnh giác ngẩng đầu. Phương Duệ rõ ràng thấy ánh sáng trong mắt cậu ấy lóe lên, rồi nhanh chóng tắt ngấm. Anh ta lập tức hiểu, Phương Diên không chờ anh ta.

Phương Duệ không chịu nổi dáng vẻ ấy, cười khẩy: “Cậu có chảy hết m/áu, Đại Xuân ca của cậu cũng không về.”

Không cần Phương Duệ nhắc, Phương Diên cũng hiểu. Cậu ấy chỉ muốn thử, lỡ như thì sao? Phương Diên cất đi vẻ yếu đuối, tự băng bó vết thương, hỏi: “Tôi phải làm sao anh ấy mới quay lại?”

Cậu ấy ngẩng đầu, nhìn Phương Duệ, bình tĩnh nói: “Uống th/uốc ngoan ngoãn đúng không? Anh ấy không muốn tôi uống th/uốc sao? Phương Duệ, anh nói với anh ấy, tôi đồng ý uống th/uốc. Nếu anh ấy bảo tôi có bệ/nh, tôi sẽ đi bác sĩ. Tôi có thể khỏi. Tôi không nổi nóng lung tung nữa, không cãi nhau với anh ấy. Cơm anh ấy nấu, tôi đều ăn ngoan ngoãn.”

Phương Diên không gào thét, nhưng Phương Duệ cảm thấy cậu ấy đi/ên hơn. Phương Diên chưa từng thừa nhận mình có bệ/nh, luôn chống đối uống th/uốc, giả vờ làm người bình thường. Giờ đây, cậu ấy tự tay x/é toạc vết s/ẹo sâu nhất trong lòng, c/ầu x/in có người nói với Trần Đại Xuân, rằng cậu ấy ngoan, rất hiểu chuyện, sẵn sàng thay đổi thành người Trần Đại Xuân thích. Chỉ cần người đã mất có thể quay về, bản thân cậu ấy không sao cả.

Phương Duệ xoa mặt, hỏi Phương Diên: “Khúc nhạc cậu tặng Giang Ly, Trần Đại Xuân có nghe không? Khi cậu chơi đàn cho anh ấy nghe, cậu nói gì với anh ấy?”

Phương Diên lập tức tái nhợt, m/áu toàn thân lạnh toát. Cậu ấy nói: “Khúc đó, viết cho người tôi thích.” Cậu ấy có linh cảm x/ấu, như tử tù biết kết quả, chỉ chờ tuyên án.

Quả nhiên, Phương Duệ nói: “Ngày sinh nhật Giang Ly, Trần Đại Xuân gọi điện đến. Lúc đó cậu đang chơi đàn, còn nói, khúc đó tên là Giang Ly.”

Phương Diên cảm thấy tuyệt vọng. Cậu ấy thấy như có kim chích trong không khí, hít thở cũng đ/au. Cậu ấy ôm tim, muốn đ/è vào xoa bóp. Cậu ấy hỏi Phương Duệ: “Anh, em có phải làm hỏng hết rồi không? Anh ấy không cần em nữa.”

Nước mắt rơi xuống sàn. “Trần Đại Xuân tốt thế, tốt thế, tốt thế. Nhưng em nói với anh ấy, em thích người khác.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cục Cưng Đã Kết Hôn Rồi Đây!

Chương 21
Omega ngốc hôm nay phải đi gặp một Alpha. Tin này là do cha cậu thông báo. Alpha hôm nay cũng do gia đình sắp đặt. Cha cậu nói, đây gọi là “liên hôn”. Omega hỏi cha cậu rằng "liên hôn" nghĩa là gì. Cha cậu giải thích: "Liên hôn có nghĩa là con phải cùng một Alpha xây dựng gia đình." Xây dựng gia đình ư?! Mắt Omega sáng rỡ như sao. Cậu sắp có người nhà là một Alpha ư? Đã là người nhà thì sẽ có người cùng ăn cơm, cùng ngủ chung... Thế thì những ngày mưa giông, cậu sẽ không còn sợ sấm chớp nữa rồi! Hai má non nớt tràn ngập niềm hân hoan. Từ sau trận ốm thập tử nhất sinh thuở bé, phản ứng của cậu luôn chậm hơn người khác. Ban đầu cha còn kiên nhẫn dỗ dành, dần dà cũng chán nản. Cậu trở thành chiếc bóng thừa thãi trong căn nhà ấy - nơi cha, em trai và mẹ kế mới là mái ấm trọn vẹn.
1.25 K
6 CON DÂU GÕ CỬA Chương 15
7 Người thừa kế Chương 12
9 Vịnh Lưu Ly Chương 32

Mới cập nhật

Xem thêm