Cỏ dại và gió lốc

Chương 17

15/09/2025 20:16

Dù cảm thấy bất lực, tôi cũng đành chịu.

Để mặc cậu ấy ôm tôi vào lòng.

Để mặc cậu ấy hôn tôi, thân mật với cậu ấy là điều mà tôi vô cùng yêu thích.

Cậu ấy ngày càng trở nên phóng túng, không biết tiết chế.

Không đếm nổi bao nhiêu đêm tôi khóc đến thiếp đi.

Cậu ấy thật quá đáng…

Sáng hôm sau tỉnh dậy, lưng đ/au gối mỏi.

Kẻ tội đồ lại ngủ ngon lành như không.

Tôi đ/á cậu ấy một cái như mọi khi.

Cậu ấy choàng tỉnh, ôm ch/ặt lấy tôi: “Chúng mình đi đăng ký kết hôn nhé?”

Tôi không cần suy nghĩ, đáp ngay: “Ừ.”

Đương nhiên tôi phải kết hôn với cậu ấy.

Không lấy cậu ấy thì còn lấy ai bây giờ?

Tôi sắp ra nước ngoài để kết hôn với người yêu rồi.

Trước đó, tôi đăng dòng Weibo cuối cùng, ghim trên tài khoản phủ bụi thời gian.

Tôi tin đời người không có bình yên mãi, nhưng xui xẻo như tôi thì hiếm có đấy.

May mắn thay, dù đứng giữa mưa giông, tôi vẫn không ngừng chạy.

Túi rỗng, sức cùng lực kiệt, cuối cùng cũng thấy ánh sáng.

Vậy nên điều tôi muốn nói là:

Cuộc đời đâu chỉ thuận buồm xuôi gió, cũng chẳng mãi là vực thẳm.

Biển rộng có bờ, nên hãy bơi hết mình.

Vực sâu có trời, nên hãy leo lên mãi.

Cứ thế, tôi bước qua quãng đời khốn khó nhất.

Các bạn cũng vậy thôi.

Chỉ cần kiên trì bước mãi, bạn sẽ gặp người đồng điệu, người yêu thương bạn, sẽ vượt qua những hố sâu mà cuộc đời dành tặng.

Băng qua mưa bão, chờ ngày nắng lên.

Đời người tựa như hoang mạc cằn cỗi.

Chúng ta là ngọn cỏ giữa hoang mạc.

Cứ bay hết sức, rồi sẽ có cơn gió nâng bạn lên khỏi chốn khô cằn.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
2 Cháo Ấm Chương 17
6 Vào Hạ Chương 17
7 Trúc mã ghét Omega Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm