Một sức mạnh khổng lồ lên ng/ười tôi.
Bà nội đang lên ng/ười tôi, tay siết ch/ặt cổ họng:
“Nó bảo... đầu là tươi ngon nhất.....”
Khốn kiếp!
Tôi hoàn toàn không giãy giụa.
Sức bà quá mạnh.
Cảm giác tuyệt cận kề cái ch*t nặng trong lòng.
Hình ảnh bố lại một nữa hiện mắt.
Lẽ nào... tôi ch*t như thế này sao?
Tôi tuyệt nhắm mắt lại.
Ngay khoảnh khắc đó, tiếng nội vang lên: “Bà già! Lẽ nào bà quên mất rồi sao! mất người đang nằm dưới mình là rồi hả!”
“Con bé là Tiểu Lạc, Tống Lạc, là đứa cháu gái mà bà yêu nhất, quý báu nhất đó! Bà vì nó mà sẵn sàng giao kèo với thứ đó, phạm sai lầm, làm chuyện tày trời!”
“Giờ đây bà vẫn để thứ đó che mắt hãy nhìn rõ người mà bà hạ thủ là này!”
Ông nội gào đến khản giọng.