5
Dù tối hôm đó quỳ xuống x/in tử hắn vẫn ôm ta.
Từ sinh mất Nhân chưa bao giờ được phụ thân ôm.
Ta bắt trở nên rất lặng. Trong điện lạnh lẽo này, với tư cách là tử phi và Đông với tư cách là nữ có khác biệt hết.
Chẳng mấy chốc, Đông lọt vào tầm mắt ta.
Một buộc Đông đ/ốt giấy vào lúc nửa đêm.
Cung nhân ép trước mặt ta, vẫn có vẻ hãi.
“Ngươi có biết riêng tư đ/ốt giấy là phạm nghiêm trọng không?”
Ta nghĩ những giọt nước mắt đêm đó, lẽ nên ta, bây giờ cảm thấy mình cạn kiệt sức lực và thể được.
“Nô biết điều này. nhớ nương tha tội.”
Nàng cúi đầu, để nửa cổ tuyết.
Đông rất xinh đẹp, dù cũng là nét đẹp tuyệt vời nhân gian.
Làn da sứ mịn, nốt ruồi ở khóe mắt có sức quyến rũ ngoạn mục. Khi hãi, trông một đứa trẻ bơ vơ mưa gió.
Ta điều tra biết là trẻ mồ côi cha được bà ngoại nuôi dưỡng. Tại sao đ/ốt giấy cho mẹ chứ?
Ta leengj cho nhân lui xuống.
“Ngươi có tại sao đ/ốt giấy cho mẹ?”
Nàng ngẩng lên và chúng nhau lần tiên.
Nàng thật kỹ và cúi trước lần nữa.
“Mẹ sống bằng nghề dệt chiếu hen suyễn và sau hít phải hoa sậy. Mẹ sinh từ sậy và vì sậy”.
Ta chống và bám vào tay vịn ghế để khỏi ngã.
Hóa có làm hại gái ta!
Đông hai tháng bạc, nói rộng áp bất kỳ hình nào.
Ta bắt hiểu mọi chuyện xảy vào ngày gái qu/a đ/ời.
Không phải là ngờ có hại bé, nhũ và y đều cẩn thận chăm sóc cả ngày, ngay cả dụng ăn uống nhũ cũng được y kiểm tra lần, cũng có sót gì.
Trong có thứ gọi là sậy, cũng có nghĩ tới.