Tôi nhíu mày. Lục Diêm rõ ràng đã thấy tôi, cậu ta gần như bước nhanh tới ch.ặn đường tôi.

“Tiểu Đàn!”

Cậu ta muốn chạm vào tay tôi, nhưng chưa kịp chạm, Lâm Vi đã đ.ấ.m thẳng vào mặt cậu ta. Cô ấy đứng chắn trước mặt tôi, cảnh giác nhìn Lục Diêm, sợ cậu ta lại xông lên một lần nữa.

Thấy mối qu/an h/ệ giữa tôi và Lâm Vi tốt đến vậy, Lục Diêm có vẻ hơi ngạc nhiên.

“Chẳng phải hai người là đối tình đ.ị.ch… sao?”

Lâm Vi như nghe phải một trò cười lớn, vẻ kh.inh bỉ tràn ngập trong ánh mắt cô ấy.

“Anh giai à, cậu thật tự mãn, tình cảm ở đâu? Đừng nói với tôi cậu có tình cảm đấy nhé.”

Lời nói của cô ấy khiến Lục Diêm càng thêm rối bời.

“Lâm Vi, cậu không còn thích tôi nữa sao?”

“Trời ơi, cậu có đuôi hay sừng trên đầu mà tôi phải thích cậu? Tôi thật m.ù quáng khi vì người như cậu mà đ.á.nh Đàn Đàn.” Nói xong, Lâm Vi đ.a.u lòng vuốt mặt tôi, mặt cô ấy hiện lên vẻ áy náy.

“Đàn Đàn, hay là cậu cũng tặng cho mình một cái bạt tay đi, đ/á/nh thức mình, để mình chuộc lỗi.”

“Người như cậu, tặng cho tôi, tôi cũng không muốn! G.hê t.ở.m quá!”

“Không phải cậu đã ra nước ngoài rồi sao? Quay về nước chỉ để khiến tôi và Đàn Đàn ăn không ngon à? Cậu thật là đ.ộ.c á.c quá đi mất!”

Lâm Vi không ngừng m.ắ.ng, như muốn hét lên cho toàn bộ người đi đường nghe thấy, để họ biết được Lục Diêm đáng g.hê t.ởm thế nào.

Lục Diêm chỉ có thể nhìn tôi bằng ánh mắt cầu khẩn.

Cậu ta cẩn thận gọi tên tôi: “Tiểu Đàn…”

Nhưng dáng vẻ hiện tại của cậu ta chỉ khiến tôi cảm thấy nổi da gà.

Nhưng đã cho tôi cơ hội, không trả t t.h.ù lại thì thật là uổng công Lâm Vi dạy tôi một khóa kỹ năng m.ắ.ng ch.ửi người.

Dưới ánh mắt mong đợi của cậu ta, tôi ôm Lâm Vi, và như cậu ta từng nói về tôi nhiều năm trước, tôi kh.inh bỉ nhếch môi.

“Lục Diêm? Cái kẻ chỉ biết dựa vào gi.an lận, không khác gì r.á.c rưởi?

“Thế mà mình đã từng quen biết cậu ta sao? Thật là xui xẻo.”

Khuôn mặt của Lục Diêm lập tức trở nên trắng bệch.

Thấy biểu hiện của cậu ta, tôi cảm thấy rất thoải mái, kéo Lâm Vi ra ngoài.

Ánh sáng mặt trời xuyên qua những đám mây.

Đêm tối đã qua.

Tôi sẽ tự tay tạo ra ánh sáng cho tương lai.

Không ai có thể tiếp tục thao túng tôi nữa!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
2 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
4 Thần Dược Chương 15
11 Chúng Ta Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm