Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 77: Tinh Hỏa Liệu Nguyên Đao

04/03/2025 14:38

- tộc trưởng, nữ của ngươi thật thiên rất mạnh, kỹ xuất nhập hóa, kh/ống ch/ế điểm phải kẻ thiên kém làm được.

Nhìn trên Mi trưởng lão Tông thưởng, đôi ứng chiến đấu yếu như thiên luyện, luận cường tuyệt đối phải dựa vào thiên luyện mà thành công, chỉ trải vô số lần kịch chiến chính thức tôi luyện cường giả.

- Về sau cần phải dựa vào Mi trưởng lão bồi.

Dương Hướng Phong mỉm nói đối với biểu hiện của nữ rất hài lòng.

- Đó là nàng thiên như tăng thêm biểu hiện vừa rồi, ở Tông bộc lộ khó, đến lúc đó trở thành tử truyền cơ rất lớn.

Bạch Mi trưởng lão nói, song hệ nếu ngờ xảy trở thành tử truyền Tông là chuyện ván thuyền.

Lục lúc quan sát chiến đấu trên đầu vẫn tới, chính làm như thế nào đối phó Vương Quang, kém quá lớn, chỉ giống như đấu với Hải Minh, thừa dịp ngờ kích.

Chiến đấu trên kịch liệt, ảnh thủ ngừng, chậm rãi tới giới đ/á.

- Hỏa đ/ao.

La hét tiếng, nóng bỏng nhiên lờ thân, diễm dị hiện ngoài, đ/ao phóng đại, loan đ/ao trước ngừng xoay thành cầu, chung bị đ/ốt ch/áy xèo xèo.

Hỏa cầu nhanh rời về phía Diệu, vẻ mặt lúc tái Hỏa đ/ao uy cực lớn, nhưng mà tiêu hao bản to lớn, đến thi ra.

- Hỏa Ảnh ki/ếm.

Dương quát tiếng, sử Hỏa đ/ao, nàng dám kh/inh thường, tức nóng bỏng nhanh phủ trường ki/ếm nháy kéo lê mấy đường ki/ếm quang, ki/ếm quang phủ gian, tức xoắn cầu kia.

Ngay tại lúc đó sắc trầm xuống, da trời trên khuếch quang cầu da trời quang cầu ngừng trướng, dường như giai đoạn chuẩn bị, chung áp to lớn.

XIU....XIU....

Bóng ki/ếm với cầu, ánh lửa ứa cầu và bóng ki/ếm rơi lả trên giống như pháo rực rỡ trên đ/á.

Không gian trên bị áp súc n/ổ tung, khuếch các nơi, ảnh xuất hiện.

- Đi xuống cho ta.

Thân ảnh rút lui, vào lúc trái, quang cầu da trời to mấy mét, tức vung vào Kim.

Phanh!

Quang cầu da trời nhanh tới trước, nhưng n/ổ tung giữa trung, hóa thành cột vào lảo đảo thối phía sau, lượng to ập tới.

La gặp kích, nhiên bị bay, khóe miệng tia tươi chảy ngã xuống giới của đ/á.

Phanh!

La ngã xuống dưới kém trọng, thêm song hệ, khó chống thủ mười mấy hiệp thua thảm hại.

- Trận thứ thắng.

Chấp sự Tông nói.

Dương thắng, trận chiến thứ ba tranh danh ngạch vào Tông chấm dứt, lúc ít nam thanh niên thét to, ái m/ộ ít.

- Nếu ngươi bại Vương vào Tông, chúng ta còn đọ sức phen.

Dương nhảy xuống đến bên cạnh nói ra.

- Vương Quang, Du, trận thứ tư các ngươi đi.

Chấp sự Tông Vương nói, ánh đầy tạp Du, thầm đúng là tốt, gặp phải Vương Quang, chênh lệch quá lớn, cho dù là tam hệ nào chống lại.

- tử, cho ta tam hệ phàm.

Vương mỉm cười, tức nhảy trên đối phó tam trọng, căn bản quan tâm nhiều, rất rõ ràng Vũ tam và Vũ khác nhau đây phải là chênh lệch cấp bình thường.

Thần sắc run, thong thả hành sự theo hoàn cảnh.

Nhìn đứng trên đám Triệu Tuệ, Hổ, Hải Minh lạnh, ở giữa sân tất cả Du, nhưng phàm là am hiểu biết Vũ tam khác nhau sao.

Trên khán nha hoàn Thúy Ngọc lúc chằm chằm vào ánh b/ắn tinh quang lóe sau đó lại.

- tử, đi, cho ta tam hệ.

Vương khẽ nói.

- Thật hay là ngươi trước đi.

Lục buông tâm tình, nói bản cần xuất thủ trước sẽ làm kế hoạch của mình.

- tử liều lĩnh.

Vương lạnh tiếng, thủ ấn biến hóa, đất tạo thành vòng bảo vệ tới như thiểm điện vào Du.

Lục nhanh lùi đến thời điểm khẩn trương được, dưới tình huống kém nhau quá nếu chỉ cần sai nhỏ chính là chấm dứt.

Thân Vương tới, biểu hiện tầng đất phủ thân, biến hóa, quyền nắm ch/ặt, khớp xươ/ng vang răng rắc, theo x/é bén nhọn, quyền còn theo cường vào Du.

Lục dám ngạnh kháng, tức lùi lần nữa, chỉ chờ tới đối phương tiêu hao quá nhiều thì cơ hội.

- Muốn chạy, tốc của ngươi như đủ.

Vương khẽ quát tiếng, điểm xuống đất, xoay lên, run, mượn đả đ/ấm thoa, tức vào Du.

- Nhanh thật!

Thần sắc trầm xuống, tốc của đối phương vượt dự kiến của hắn, bây giờ nào rút được nữa.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn cùng phòng lạnh lùng vừa hung dữ vừa tàn nhẫn

Chương 17
Tôi mắc chứng thèm khát tiếp xúc da thịt. Mỗi lần phát bệnh, tôi lại không kiềm được mà đi tìm cậu bạn trúc mã để được ôm. Một hai lần thì còn chấp nhận được, nhưng nhiều quá khiến cậu ta bắt đầu ghét ra mặt. “Đàn ông con trai mà ôm ôm ấp ấp, mày không thấy ghê tởm à?” “Bệnh với chả tật? Toàn giả vờ thôi!” Một lần, người bạn cùng phòng lạnh lùng tình cờ bắt gặp cảnh đó. Anh không chế giễu tôi, ngược lại còn mở rộng vòng tay: “Nếu khó chịu, thì cậu đến bên tôi đi.” Từ đó về sau, mỗi lần phát bệnh, tôi đều tìm đến anh. Cho đến khi tôi cảm thấy tiếp tục như vậy thì ngại, muốn đổi người để tránh phiền phức. Thì nửa đêm hôm đó, người bạn cùng phòng lạnh lùng trèo lên giường tôi, lột áo ngủ của tôi ra…
496
2 Quỷ Cân Xương Chương 29
5 Địa Mẫu Chương 25

Mới cập nhật

Xem thêm