"Những người phụ nữ này quá tầm thường, không xứng đáng hầu hạ Thái quân." Viên sĩ quan Nhật gi/ận dữ t/át vào mặt người đàn ông trước mặt.
Người đàn ông h/oảng s/ợ quỳ xuống đất cúi đầu van xin: "Tôi sẽ tìm tiếp, tìm nữa..."
Nhìn họng sú/ng rời khỏi trán mình, gã thở phào nhẹ nhõm, chân mềm nhũn cố đứng dậy mấy lần đều không thành.
Hóa ra là Hán gian*, tôi kh/inh bỉ nhổ nước bọt.
Hán gian: là từ dùng để chỉ những người Hán phản bội lại dân tộc Hán hay Trung Quốc; tương tự cụm từ "Việt gian" ở Việt Nam
Cảnh tượng chuyển đổi, tôi lại đứng trước cổng trường học.
Một nhóm nữ sinh độ mười lăm mười sáu tuổi đang hoảng lo/ạn chạy toán lo/ạn tìm chỗ trốn.
Tên Hán gian ở cổng đang dẫn một đám lính Nhật phá cửa xông vào, tiếng "ầm" vang lên khi cánh cổng lớn đổ sập.
Những nữ sinh trốn trong các ngóc ngách bị lính Nhật lôi ra từng người một.
Trong mắt mỗi thiếu nữ đều ánh lên sự trong veo ngây thơ, hoảng lo/ạn và kh/iếp s/ợ. Nhưng họ đều cứng cỏi kiên cường, không một ai mở miệng c/ầu x/in lính Nhật.
Cảnh tượng lại chuyển, tôi đứng trong căn phòng tối mờ ám, không khí ngập mùi tanh hôi kinh t/ởm lẫn với mồ hôi nóng nực ẩm ướt.
Mùi hương nàyrất quen thuộc với tôi, tôi bất an ngẩng đầu tìm ki/ếm.
Trên giường, thiếu nữ tóc bím học sinh đang nhìn vô h/ồn lên trần nhà, thân thể đầy vết thương tơi tả, áo quần rá/ch nát.
Tôi hoảng lo/ạn mở cửa chạy ra, bên ngoài là dãy phòng tối san sát nhau.
Tôi tìm ki/ếm từng phòng một, mỗi phòng đều có một cô gái bị vùi dập đến biến dạng.
Lính Nhật cười nhạo xếp hàng lần lượt đi vào.
Đằng xa, tên Hán gian đang khom lưng nịnh nọt nói gì đó với sĩ quan Nhật.
Viên sĩ quan cười lớn đẩy cô gái h/oảng s/ợ đằng sau vào ng/ực hắn.
Hắn cười đ/ộc á/c chỉ vào dãy phòng tối bảo họ vào.
Tôi chạy vội tới ngăn cản, nhưng tay tôi xuyên qua người họ như bóng m/a. Chỉ có thể đứng nhìn cô gái bị x/é nát, vứt xuống đất như giẻ rá/ch.
Cô tuyệt vọng trừng mắt nhìn tên Hán gian: "Anh không sợ bị báo ứng sao? Hại đồng bào mình, anh sẽ xuống địa ngục! Lẽ nào anh không có con gái, không có mẹ già sao?"
Tên Hán gian nhe hàm răng vàng khè t/át liên tiếp: "Nếu có địa ngục, mày sẽ xuống trước mà?"
Cô gái phun m/áu vào mặt hắn, cười đi/ên cuồ/ng.
Cô lao tới gi/ật một lọn tóc gã, móng tay cào sâu để lại vệt m/áu thịt đỏ lòm.
Tên Hán gian nén cơn gi/ận, hung á/c lôi cô gái ra ném vào nhà chứa.
Bọn lính Nhật thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô, cười quái dị xô đến như thủy triều.
Tiếng thét tuyệt vọng của cô gái bị nhấn chìm, tôi nghẹt thở đ/ấm vào ng/ực mình như cá sắp ch*t. Chẳng làm được gì.
Đêm xuống, những cô gái bị ném ra sân như heo con, bị xối nước như súc vật.
Tôi thấy cô gái bị tên Hán gian làm nh/ục đi lang thang giữa đám đông như bóng m/a.
Cô thì thầm với từng cô gái bằng khẩu hình giống hệt nhau.
Tôi không nghe rõ.
Đêm khuya, nơi ô uế ồn ào này tạm lắng xuống. Nhưng tôi thấy mỗi cô gái trong phòng tối đều đưa tay xuống bộ phận sinh dục với nụ cười q/uỷ dị.
Giây tiếp theo, tôi kinh hãi ngã vật xuống đất.
Tôi thấy họ tự móc ruột gan ra ngoài.
Cô gái bị Hángian h/ãm h/ại bám vào cửa sổ nhỏ hẹp, nở nụ cười rùng rợn: "Thành công rồi!"
Tôi thấy cô x/é một mảnh vải giường, cắn ngón tay dùng m/áu vẽ bùa chú.
"Tôi nguyện đổi một trăm linh tám linh h/ồn uất h/ận nguyền rủa: Hán gian Nhan Tri Khanh cùng toàn bộ lính Nhật có mặt, đời đời kiếp kiếp, con gái chúng bay phải đời đời làm gái điếm, vĩnh viễn không ngừng."
Thiếu nữ cười quái dị: "Nhan Tri Khanh, bọn ngươi ch*t không toàn thây!"
Nói xong, lá bùa kỳ lạ bốc ch/áy trong tay cô, ngọn lửa xanh lè bùng lên "xèo xèo".
Cô gái cười thỏa mãn rồi đưa tay xuống, ch*t thảm theo cách tương tự.