Nước Mắt Của Lục Thiếu

Chương 9

15/05/2025 18:07

Tôi ngờ chỉ đi ăn cơm cũng gặp phải Sở Tước.

Khi bạn gần ăn ấy đi vệ sinh ngồi lại chờ.

"Ninh Ninh." Sở ngồi xuống diện, mặt đầy phấn khích.

Tôi nhìn ta, im đáp.

Anh buông tha:

"Ninh Ninh, mấy năm nay em sống thế nào?"

Tôi tiếp tục làm thinh.

Thấy phớt lờ, áy náy tôi: "Chắc em khổ lắm phải không? lo, đã về rồi, sẽ cưới em!"

Tôi đứng phắt dậy tránh ta, lạnh lùng nhìn thẳng: có bị làm không?"

Sở tiến lại gần, lùi một bước quát: "Đừng tới gần!"

Anh đơ người: Ninh, em gi/ận Xin lỗi, năm đó nên bỏ em trong cảnh ấy, lòng..."

"Anh Sở." nén gi/ận, "Hiện phu nhân!"

"Anh biết, biết mà." lời, "Em yên tâm, sẽ thuyết phục mẹ..."

Tôi mệt mỏi nhắm mắt, đi du học về mà cũng hỏng hết rồi sao?

Đúng lúc bạn quay về, ấy đẩy Sở ra, châm chọc: "Thôi đi, năm trước thuyết phục nổi già, giờ nói câu mình nghe có tin không?"

"Không phải, hiểu lầm..."

"Anh Sở." dốc hết kiên nhẫn cuối cùng, "Chuyện cũ đã qua rồi. Hiện rất hài lòng cuộc sống xin đừng quấy rầy nữa, phiền phức!"

Vừa dứt lời kéo bạn đi, cổ bị Sở ch/ặt: thấy rõ em ta, mà hình như cũng..."

Tôi gi/ật mạnh lại, gi/ận dữ hét: "Tôi ai cả! chỉ chính mình!"

Bỗng bạn thúc tôi.

Theo ánh mắt ấy, nhìn thấy Nghiễm.

Anh đứng đó Vương Trạch.

Trong khoảnh khắc ấy, rỗng.

Lục Nghiễm bước tới từng bước vô cảm, cổ Sở khiến đớn đến mức phải buông ra.

Anh ôm vào lòng một nhiên để tuyên bố chủ quyền.

Nhìn Sở Tước, ôn hòa hỏi: "Bạn cũ?"

Tôi môi: "Một người quen."

"... " Nghiễm nhìn giây rồi bất lực véo nhẹ má tôi.

Khi dẫn đi, Sở nói gì đó thì bị bạn đ/ấm thẳng vào mặt.

Sau lên giọng ch/ửi m/ắng: "Sở bị đi/ên à..."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm