4.
Tôi khóa cửa sợ trai nổi vô tình tổn tôi, hoặc chồng chạy vào phòng.
Sau mở tất cả các giám sát để theo dõi mọi tĩnh trong nhà.
Trong có phòng đã lén đặt giám sát.
Chồng ném xuống giường rồi háo hức kiềm chế được lao vào ôm cô ấy.
Hai quấn lấy nhau rời.
Cửa chính ở phòng khách phát ra tiếng nhẹ.
Có bước vào.
Người rén đến phòng cô thân.
Nhẹ nhàng xoay nắm cửa.
Và rồi, có tiếng thét chói tai khắp căn nhà.
Trên giám sát, th/ân quỳ dưới chồng tôi, thì dùng hai ấn cô xuống.
Lúc cả bước vào phòng, cả trân nhìn nhau.
Cô sợ hãi hét lên.
Lúc này chồng mới hoàn vội vàng đưa bịt cô lại.
Mặt mũi cả u ám, ấy đóng cửa kéo hai họ xuống giường rồi đ/ấm đ/á liên tục vào họ.
Hai vốn luôn ngẩng cao giờ đây lại giống như chó nhà có tang, nằm rạp xuống đất xin tha.
Đến khi cả đ/á/nh mệt rồi thì hai họ quỳ xuống cẩu xin dưới cả.
"Anh như nghĩ đâu!"
"Ông xã, nghe Bảo Bảo giải thích!"
Người hết nỗi oan ức mình ra.
Cô nói rằng cô và Nguyên như thế để xua đuổi vận xui.
Cô khóc lóc thiết ôm lấy cả.
Chồng vội vã hùa theo cô ta, nói rằng đang giúp đỡ cô thôi.
May cả từ đến nay quá thông minh nên đã vào chuyện hoang đường này.
Đúng này, điện di cả đột nhiên lên.
Anh ấy nhìn vào điện thoại, càng càng tối sầm.
Bốp! Anh ấy ném điện xuống đất rồi bóp lấy cổ cô nghiến răng hỏi: "Rốt cuộc Tráng con ai?"