Bác cả ch*t rồi, chúi xuống lu nhà nội.
Nhưng tôi nhớ rõ lu hầu như không còn mấy hạt.
Tôi len lén nhìn hở lớn.
Trong lu giờ đặc một màu đỏ tươi.
M/áu chảy đầy làm dính ch/ặt vào bác cả như vảy cá, lớp, lớp phủ lên nhau.
Bác gái ngất xỉu từ lúc nào, cô tường thốc tháo. ba ngồi xổm ngoài cửa hút th/uốc.
"Gạo là mạng, lẽ mẹ quay về."
"X/á/c thành đinh h/ồn. Mau x/á/c lên đi! Để x/á/c đinh bảy ngày, cả nhà tuyệt tự!"
Lục bảo, sát khí của đang ngày càng nặng.
Trước chỉ gây thương giờ đoạt mạng bác cả rồi
Chú ba mặt tái mét:
"Trời tôi sẽ thị trấn máy."
Bác gái và cô dậy:
"Chúng ta cùng góp tiền."
"Thuê nhiều máy trưa phải hút cạn nước. Không thì nay còn Tôi về chuẩn đồ đã."
Lục đi.
Ngày thứ năm kể từ khi mất tiếng máy n/ổ ầm ầm vang khắp làng.
Nước ao được bơm sông lớn.
Khi mặt ao cạn dần, ta thấy vẫn ao, bất động.
Trên là quần áo mới — đồ m/ua để mừng thượng thọ vừa rồi
Thợ x/á/c bước tới, đ/ốt hương h/ồn.
Nhưng trưa hè đổ đổi mấy cái bật lửa vẫn không châm được nhang.
Lục bờ ao, sắc mặt nghiêm trọng:
"Đậu Oa, cháu thật sự thấy mượn gạo?"
Tôi gi/ật mình, gật lia lịa:
"Thấy ạ, xách cái thùng."
Lục thở dài:
"Trong thùng gì?"
"Có đ/á."
Tôi buột miệng lại sốt. Sao đ/á?
Lục không hỏi thêm, vì thợ x/á/c mời sư phụ tay.
Cuối cùng họ cũng đưa được x/á/c lên bờ.
Tôi tò mò nhìn chằm chằm chân x/á/c, chẳng thấy cái đinh nào.
Sao Lục lại bảo đinh dưới ao?