Thần xui xẻo

Chương 14

10/01/2024 10:55

Sau đó, đám người Tống Diễm bị kéo đến đại sảnh, bị tẩn một trận ngay trước mặt bao nhiêu người.

Bọn họ vốn đã bị thương, lại bị đ/á/nh một trận, tập thể đều giữ hơi tàn.

Chỉ có Tống Diễm là phụ nữ, chân đã bị thương nên thoát được một nạn.

Cô ta vừa khóc vừa nói: "Ông chủ, đứa này thật sự rất tà m/a!”

Ông chủ châm điếu xì gà, đi đến trước mặt tôi, ấn điều xì gà đang ch/áy lên vai tôi.

Đau quá!

Tôi giãy giụa tức gi/ận nói: “Dám b/ắt n/ạt tao, mày sắp xui xẻo rồi đấy!”

Tống Diễm sợ hãi nhìn chằm chằm ông chủ.

Ông chủ kh/inh bỉ nói: "Nhóc con, ngoan ngoãn nghe lời thì còn sống được thêm mấy năm, nếu không bây giờ giam mày, b/án n/ội tạ/ng của mày luôn.”

Tôi trừng hắn ta: "Đám buôn người như bọn mày, tất cả sẽ ch*t không yên đâu!”

Ngoại trừ Tống Diễm với hai người hôn mê, thì những người khác đều cười phá lên.

Tôi bị nh/ốt vào trong phòng tối.

Không qua bao lâu, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng sú/ng dữ dội.

"Không hay rồi ông chủ! Người của bang Thanh tấn công vào đây!”

"Bảo vệ ông chủ, mau chạy!”

Cánh cửa bị đ/á văng, ông chủ mặt mày xám tro xông vào xách tôi chạy đi.

Tôi nhún vai: "Nhìn đi, các người sẽ không ch*t yên đâu.”

Ông chủ tức đi/ên, móc sú/ng ra chĩa vào tôi.

Đoàng!

Khẩu sú/ng n/ổ tung, tay hắn ta bị nát vụn, m/áu thịt lẫn lộn.

"A a a!” Ông chủ hét lên đ/au đớn.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm