Tôi không trở về khu ổ chuột, nhưng cũng chẳng có nơi nào khác để đi.

Đành phải tá túc tại nhà người bạn thân quen biết từ trước để dưỡng th/ai.

Khi tôi sinh ra, chẳng ai thương yêu, nên tôi không hiểu tình yêu là gì.

Sau này mắc chứng khuyết thiếu cảm xúc, lại theo gã xươ/ng lạnh như Bạc Tứ Yểm, tôi càng không thể thấu hiểu tình ái.

Tôi từng mơ ước khi con chào đời sẽ có hai người cha yêu thương, chắc sẽ không phải lặp lại bi kịch của tôi.

Nhưng giấc mơ ấy đã vụn vỡ cùng mối qu/an h/ệ đổ vỡ giữa tôi và Bạc Tứ Yểm, giờ chỉ còn là ảo vọng xa vời.

Người bạn tốt xoa đầu tôi âu yếm, mái tóc rối bời phản chiếu nỗi bất hạnh:

"Tội nghiệp bảo bối của tớ, thế là cậu trốn chạy thất bại, lại bị gã đi/ên chấp nhất đó bắt về rồi sao?"

Tôi chui sâu vào chăn, gật đầu bất lực.

Những ngày tiếp theo, tôi cố tránh né mọi đề tài liên quan đến Bạc Tứ Yểm.

Kỳ lạ thay, báo chí cũng không hề nhắc đến tên hắn dù chỉ một lần.

Đến ngày thứ ba, cuối cùng tôi cũng quay số gọi cho hắn.

Người nghe máy lại là bác sĩ riêng của hắn.

Tôi ngơ ngác, chỉ nghe vị bác sĩ bên kia đầu dây thở dài:

"Phu nhân nên biết, một bệ/nh nhân rối lo/ạn lưỡng cực nghiêm trọng như ngài ấy, vừa phải chịu đựng liệu pháp điều trị hung hãn để kiểm soát bệ/nh tình sợ làm tổn thương người mình yêu, vừa phải dìu dắt một người mất khả năng cảm thụ từ nhỏ nhận ra tình cảm của mình - khó khăn biết nhường nào."

Giọng nói từ điện thoại dịu dàng hơn:

"Phu nhân, chứng khuyết thiếu cảm xúc của ngài đã được chữa khỏi trong lần khám th/ai trước. Những rung động hiện tại đều xuất phát từ trái tim ngài, ngài hoàn toàn có thể tự do lựa chọn."

Hóa ra tôi không phải kẻ bị cả thế gian ruồng bỏ.

Vẫn có một người, dù bản thân cũng tan nát tơi bời.

Vẫn cố gắng dạy tôi cách yêu thương.

Thuở ấy, khúc gỗ vô tâm kia chỉ biết sợ hãi co rúm lại.

Giờ đây sa mạc cằn cỗi ấy đã mọc lên da thịt, nở ra một đóa hoa.

Không chỉ còn sợ hãi, giờ đã có thêm vô vàn mảnh ghép cảm xúc khác.

Tôi hoang mang chưa từng thấy, tim đ/au nhói từng hồi. Giá như biết trước yêu là thứ đ/au đớn thế này...

Thà làm chú chim hoàng yến ngốc nghếch trong lồng son còn hơn.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14

Mới cập nhật

Xem thêm