4
Lúc Chu xong, hai bạn cùng phòng đã bắt đầu ngáy, chưa ngủ.
Lúc đang ngồi trên ghế mình, lưng, vẻ mặt bực.
Anh lập tức mặc một chiếc áo phông đã giặt trắng bệch, nhấc chân lên đi phía tôi.
“Sao thế?”
Tôi uể oải nói nhỏ.
“Hôm nay trời nóng, ra mồ hôi cả người, hình mẩn ngứa rồi.”
“Nhưng không nhìn thấy, cũng không được, quá.”
Nói lại tay vào sau cổ áo sau gáy mấy cái.
Trên làn da trắng trẻo lập tức hiện lên mấy vết lan vào trong đồ ngủ mỏng tang màu trắng.
Sau khi chỉ nghe thấy mấy nuốt bọt nhẹ, âm thanh Chu trở nên trầm thấp khàn khàn.
“Đừng càng càng ngứa.”
“Vậy phải làm sao bây giờ?”
Tôi thương đưa lên nhìn đuôi đỏ đỏ.
Chu khẽ vài di chuyển tầm mắt.
“Tôi th/uốc cậu bôi lên.”
“Được.”
Anh nhanh chóng đi tìm th/uốc cho tôi, chuẩn đi vào trong rèm giường cởi áo để bôi.
Tiếng cạch cạch hồi lâu, kèm theo than thở tức gi/ận.
Chu lo lắng, đứng dưới giường nhỏ giọng tôi:
“Lê An, chưa bôi à?”
Tôi cởi trần, cách rèm giường ra.
Trong tầm bỗng nhiên sửng sốt hít thở dồn dập Chu Cần, không vui, cầu c/ứu anh.
“Tự không với tới được.”
“Chu Cần, cậu thể giúp không?”
Hầu kết anh chuyển động.
“Giúp thế nào?”
Ánh ướt nhẹp nhìn giọng mại nhàng.
“Cậu lên giường tôi, được không?”