Thủ tục ra mắt cõi âm

Chương 12

22/04/2024 19:41

Từ Phong đỡ lấy tôi trước cái nhìn của tất cả mọi người, chậm rãi đi vào trong phòng.

Lúc đi ngang qua chỗ mẹ mình vẫn đang mặc tạp dề màu đỏ, anh lại dặn dò một tiếng: "Mẹ, mấy món đồ ăn bọn con mang về thì mẹ đem xào hết đi nhé, đều là người trong làng, mọi người cùng nhau quây quần vui vẻ."

Tôi đổ mồ hôi hột thay cho anh, không biết liệu những người này có khi nào mất hết tính người, bóp ch*t chúng tôi ngay tại chỗ luôn hay không.

Mẹ anh cử động, nặng nề bước tới, hai tay kéo lấy cái tạp dề màu đỏ rồi đi vào nhà bếp.

Vừa đi lại vừa lẩm bẩm: "Ăn cơm... Ăn cơm..."

Tôi được Từ Phong đỡ lấy eo tiến vào căn phòng phía tây, anh trở tay đóng cửa lại, sau đó lấy cái bình đã nhuốm m/áu gà kia vẽ ký hiệu ở cửa ra vào.

Lúc này tôi mới phát hiện, sau lưng của anh đã ướt đẫm mồ hôi từ lâu rồi.

"Từ Phong, chúng ta m/ua thức ăn lúc nào đâu?"

Từ Phong quay đầu lại nhìn tôi một cái, tôi bỗng nhớ tới túi tim gà cùng các loại nhang đèn mà anh mang theo.

Từ Phong đứng lên, nhét lại đồng tiền xu vừa nãy bị kéo ra ngoài của tôi vào trong cổ áo, sau đó mới nói: "Chuẩn bị một chút, sắp tới giờ cơm rồi."

Tôi nhìn mặt của anh, hỏi: "Từ Phong, em còn có thể sống sót quay về sao? Trước lúc dắt em tới, anh có từng nghĩ rằng em có thể sẽ ch*t không?"

Lúc này, một người vừa mới trải qua ranh giới sống ch*t là tôi cảm thấy trái tim mình ngập tràn lo sợ, tôi không muốn ch*t.

Tôi không hiểu, rõ ràng Từ Phong đã sớm biết chuyện của nhà mình rồi, tại sao còn phải dắt tôi đi chuyến này?

Từ Phong vẫn giải thích một câu quen thuộc: "Tuế Tuế, tin anh, đợi chúng ta quay về, anh nhất định sẽ nói hết mọi chuyện với em."

Tôi hoảng lo/ạn lắc đầu, lặng lẽ lùi về sau: "Không! Tại sao cứ phải quay trở về rồi nói? Bây giờ thì không nói rõ ràng được sao? Anh không nói rõ, bảo em làm sao tin anh đây?"

Từ Phong giơ tay lên kéo lấy cổ tay tôi, hai sợi dây đồng tâm trên cổ tay của chúng tôi lộ ra.

Tay anh hơi dùng sức, tầm mắt của tôi lại lần nữa nhìn lên mặt anh.

Anh nói: "Tuế Tuế, tin anh lần cuối cùng nữa thôi."

Đầu óc tôi đang giãy giụa kịch liệt, còn chưa kịp đợi tôi ra quyết định thì ngoài cửa đã bỗng truyền tới tiếng gõ cửa:

"Tiểu Phong, ăn cơm thôi."

Cả người tôi cứng đờ, Từ Phong nhìn tôi một cái trấn an, sau đó mới đáp lời người ngoài kia một tiếng: "Tới đây ạ!"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
5 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm