-
Hướng bắt đầu sống đại bằng việc ngược hằng ngày.
Ngoài việc học, bận rộn viết báo, tiền thu được bản trang trải phí đại chi phí ăn ở.
Hướng rất bướng bỉnh, sự hỗ gia đình, răng đến cơ sở hỗ dạy.
Anh nhà vô địch về môn lý nhận dạy kèm từng một.
Sau kỳ, chỉ ki/ếm được tiền phí dần vượt qua nỗi sợ hãi xã hội.
Trong suốt bốn năm đại học, chúng đã hỗ giúp đỡ lẫn nhau đạt được quả tốt ở các trường ngành tương ứng.
Lê Lan sống viên mãn.
Vòng bè rẫy bài cao, da đen, da trắng, da nâu thuộc nhiều chủng tộc khác nhau, giả chân chính nói cười, trong liên lạc da trắng.
Cô thỉnh thoảng lại gọi điện cho giả vờ như vô tình hỏi thăm tình hình tại với Đông.
Tất nhiên, nhặt ra khía cạnh vừa ý trong sống Đông, nói với cách gh/en để luôn cảm giác “An sống tệ hơn cả lợn chó, cứ để tuỳ ý cắn x/é nhau, hành hạ nhau ngày thảm hại.”
Cô thấy hài lòng.
Tôi rất hài lòng.
Dù sao nữ chính, chỉ khi thực sự tay, tò mò vào sống Đông, thể yên tâm.
Vào năm cuối cấp, Lan đã công khai trai trong vòng bè, sinh viên tốt nghiệp cùng ngành hơn cấp.
Tôi đã rất mừng.
Hướng gi/ật lấy điện chua chát nói: quan tâm đến Lan quá nhiều đấy, thực sự nghi ngờ em thích rốt cục hay ta.”
Tôi trợn mắt nhìn anh: “Anh nghĩ thế nào?”
Đôi lông mày đẹp trai lóe lên, với nụ cười rất đe dọa, áp cả lên ngậm vành tai trong miệng nói với giọng nghẹt.
"Anh sẽ đoán đâu. muốn em anh, luôn anh,An Giai."
"Anh em, mãi em. riêng em,An An Giai."
Tôi sẽ nói với trai tại Lan vẻ ngoài giống ấy.
Nhưng niềm phúc chẳng dài được nửa năm.
Lê Lan chia tay trai.
Cô bắt đầu gọi lại cho tôi.