Trò Chơi Bách Quỷ

Chương 45

23/07/2025 11:16

Thực ra, điều kiện để vượt qua Trò chơi Bách Q/uỷ rất đơn giản:

"Khi chỉ còn một người chơi duy nhất, người đó có thể trở về trần thế."

"Chiến thắng, luôn chỉ thuộc về một người mà thôi."

Người dẫn nói chậm rãi.

"Nhưng đêm nay rất khác thường, đương nhiên quy tắc này không còn ý nghĩa."

"Liễu Nhứ, cô có thể ung dung đi lại trước mặt tôi, tất cả là dựa vào Đạo gia chứ gì."

"Những hành động nhỏ của cô, tôi có thể nhắm mắt làm ngơ."

"Đơn giản vì cô có thể mang lại niềm vui."

Nói đến đây, giọng người dẫn chương trình dần trở nên đi/ên cuồ/ng:

"Nhưng.....vẫn chưa đủ... so với những quy tắc cô đã phá vỡ."

"Niềm vui cô mang lại! Cái giá cô phải trả! Vẫn còn quá ít, quá nhỏ bé!”

"Vậy nên...... một bảo vật như thế, làm sao tôi có thể! Làm sao tôi nỡ buông tay! Hừ hừ hừ........”

"Cô biết tại sao tôi được gọi là Bách Q/uỷ Minh Nguyệt không?”

"Dưới trướng tôi có một trăm á/c q/uỷ, một trăm trò chơi đấy.”

"Quy tắc mới: Phải vượt qua 'trò thứ một trăm' mới được rời đi.”

"Vì người bạn tri kỷ của cô, nhất định phải diễn xuất thật tốt nhé.”

"Đừng để vạn q/uỷ thất vọng đấy!"

Vừa dứt lời, người dẫn chương trình búng tay một cái.

Không hề báo trước.

Chế độ bình luận trên màn hình livestream được kích hoạt.

Những dòng chữ dày đặc như bầy châu chấu b/ắn ra ào ạt.

‘Chúng nó còn chịu được bao lâu nữa, dù chỉ hai con q/uỷ nhỏ này, nhưng thật kịch tính.’

‘Tôi cá chúng ch*t trước trò thứ mười.’

‘Tôi đặt cược vào trò thứ mười ba, con chó Đạo gia này có chút thực lực, chắc n/ão q/uỷ úng nước rồi.’

"Hôm nay là ngày q/uỷ, có hàng vạn q/uỷ đang xem livestream của tôi, ha ha.”

"Cô thấy tiếng hô hào của khán giả chưa?”

"Hãy mang đến cho chúng tôi nhiều niềm vui hơn đi nào~"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm