Càng Cựu Chỉ, càng tàn lụi, thấy những đi qua, chính cây khô dây ch*t, núi trọc sông kiệt, chim bay tẩu thấy, mảnh tĩnh mịch.
Một đường thấy núi thâm đều điện vũ, đáng những điện vũ tàn phá chịu nổi, thậm chí sụp đổ thành đoạn tàn viên, cỏ khô tạp sinh, quang cảnh nhất tử khí.
Từ hoa văn trang sức tinh xảo những đoạn tàn viên thể nhìn ra phồn bực nào, rầm rộ bực nào.
Vô số núi phập phồng, điện vũ trùng trùng điệp mà, đến hôm nay, bộ đều sụp cuối thành gạch bể đổ!
Hành tẩu thê lương, Mạc pháp khỏi nhẹ thở buồn thảm, bất đắc dĩ, gặp thê lương thể nhìn ra phồn hoa vô địch, đáng hôm rơi xuống mức độ này.
Lý lặng hành tẩu mảnh từng quen thuộc, đi đến hôm nay, hoàn thay đổi.
mà, xuống dốc phải để dung! Để trở nên chính hành tẩu địa, ẩn ẩn cảm nhận tà khí dưới mặt đất!
Loại tà khí Q/uỷ Lâu, từng thấy qua, đối với tà khí rất quen thuộc, biết lai lịch tà khí mà, tưởng tượng ra tà khí làm sao hiện lần nữa.
Vùng từng tràn đầy truyền thuyết, thành Âm Nha ràng, Nhân Đế ràng, đích thật bí, đích x/á/c kỳ, mà, táng đ/áng s/ợ.
Đem xây phiến đó, lý Dạ, trừ bỏ hậu từng sát nhập vào chỗ sâu nhất sau, Nhân Đế chịu thiên mệnh, thành tựu Đế, càng tự hóa, lấy đo/ạn vô địch phong ấn chỗ sâu nhất này.
Theo lý mà nói, tà khí nên hiện, sau Nhân Đế, làm Âm Nha lần nữa thế, chú ý thậm chí nói, sau Nhân Đế, chìm nổi từ thời đến thời y nguyên chú ý mà, đều hiện tình huống kia.
Nhưng mà, thời điểm ngủ lần cuối cùng, ngủi vạn ra vậy, thật sự để kinh ngạc.
- Dưới x/ấu!
Lý đi chỗ cuối khỏi ra.
Nàng làm thiên tài, thức cực kỳ nh.
ạy cả.
m, đi đều cảm nhận dưới mặt khí để nội tâm ý nóng nảy.
- Nghe nói, ra mới đến từ sau suy sụp.
Mạc pháp nhẹ lắc thở nói.
Nam Nhân có thể tính tin thông, bề bộn thay sư phụ ra:
- Nghe phải bại vào tay Giáo, nếu phải phát sinh Giáo, coi mười cái Giáo diệt.
- Năm gặp n/ạn sự thật.
Lý khỏi nói:
- phát sinh n/ạn, mặc sau thế nhân rằng cớ thảm bại.
- Hừ, cái gì cớ, bọn trưởng nói, nếu phải n/ạn, Giáo tính thứ thời điểm Không Đế còn thế, chưa chắc dám khẩu diệt ta.
Nam Nhân hừ lạnh vênh váo trùng thiên nói.
Nhìn bộ dáng vênh váo trùng thiên, hình tự trải trận chiến vậy.
- quyến cuồ/ng!
Mạc pháp quát lđồ nói:
- Một đời Đế, chịu thiên mệnh, chấp chưởng Càn Khôn, thể ăn bừa bãi sao!
Bị sư phụ Nhân rụt cái, vài hoạt bát, sư phụ m/ắng, y nguyên thèm để ý, bề bộn ra:
- Nghe bọn trưởng nói, n/ạn đó, n/ạn trí mạng ta, tưởng tượng đó, phát sinh n/ạn...
- trước mặt công tử công chúa năng bậy bạ, coi trưởng lão, đối với n/ạn khó biết hai, da lông mà thôi.
Đối với đồ mới mở đầy khoe khoang, Mạc pháp làm sư phụ trừng mắt liếc cái.
Lúc làm pháp, xưng "Công tử".
Nam Nhân sư phụ ch/ửi m/ắng trận, lúng túng mới đứng nói:
- Nghe trưởng nói, ra thời gian thể, tế ngay cả trưởng ràng, vạn vạn bốn vạn tóm đoạn thời gian từ vạn trước đến vạn phát sinh n/ạn biến.
- Dị thế nào?
Lý liên quan tới truyền qua, nhưng, cuối phải tử Phái, mức độ rất lớn nhầm đồn bậy.
- Cái cái cái này.
. .
Một kia làm khó Nhân, gãi hơn ngày, nên lời, truyền mà thôi, thể n/ạn thế nào, biết, ngay cả bọn trưởng đến tuổi ràng, chớ chi hắn.
- Nghe hiện x/ấu, khu vực trung tâm tông thổ ra dị.
Cuối cùng, Mạc pháp nhẹ thở ra.
Về phần x/ấu thế nào, tế Mạc pháp biết, cao tầng ra chẳng lành, thể x/ấu thế nào, tất cả mọi nên lời, bởi những tử trải còn đời nữa.
- Đại phong ấn ra vấn đề.