Tôi đứa bỏ rơi chùa nhặt.
Sư Phúc nói, phật pháp, lai thể ngồi tu hóa thành pho lợi chùa.
Khi ta nói, láo liêng thật kỹ.
Không sao, nổi da gà da vịt, lưng ướt đẫm mồ lạnh.
Sau này nhớ lại, mới những gì ta sáo.
Bởi vì các làm thành lợi sờ sờ.
------
Địa giới Tề Lỗ, nơi nào hương hỏa linh nghiệm nhiên chùa Lam.
Trên đỉnh mây lờ, chùa chiền xây dựng nguy nga lộng lẫy, uy nghiêm trọng.
Khách hương tới cầu phúc xin quẻ ngày nườm nượp ngớt.
Con dâu nhà cầu con, pháp Phúc Th/ù sớ xin Quan Thế Âm T/át ban con, tháng nhà gia tin vui.
Người chồng góa nhà Lý nhung nhớ ch*t quên, thành tâm quyên góp lượng tiền công đức cho chùa, hôm nghe tin đi vào giấc mộng hắn.
…
Khỏi cần dân thường, ít lớn quý nhân quý chùa Lam.
Việc c/ầu x/in càng trọng, càng trọng đại, tiền hương hỏa thờ phụng Tổ càng nhiều.
Bồ T/át Tổ chùa, nào nào lấp vàng, ngay La Hán quét vàng ba lần năm.
Nhưng biết, trọng nhất chùa T/át bằng sắt cái tác dụng gì.
Mà lợi tạo từ núi.
...
Chùa luôn truyền thống cao lợi thành Phật.
Năm mười tuổi, nhị Tuệ từng niềm khao khát tận: "Khi tiểu phụng dưỡng, ch*t thể lợi thành Phật, hương hỏa thờ sung sướng bao!”
Nheo sang tôi: "Sư muốn thành lợi à?”
Tôi chỉ cung kính tay nói: "A Di Đà Phật, sánh bằng nhị huynh.”
Không bao này, nhị chọn, hầu pháp chuẩn ngồi tu hóa thành lợi Phật.
Ở chùa Lam, cơ bản này việc chỉ định anh ta nối nghiệp pháp sư.
Nếu gì bất ngờ ra thì gần như chắn rằng thân x/á/c anh ta thành lợi ch*t.
Nhị quen vỗ đầu tôi: "Tuệ Minh, sắp đắc đạo trước bước rồi!”
Tôi khuôn mặt đỏ vì kích động anh ta, chỉ thể giấu sự lo lắng thoáng qua lại, đó chúc mừng:
“Chúc mừng tâm thành danh toại.”
Thế nhưng, luôn mối nghi ngờ lợi Phật.
Bởi vì ta, pháp Phúc từng hề kiêng kỵ tôi: “Tuệ Minh, pháp, lai thể ngồi tu hóa thành pho lợi chùa.”
Ánh nến bập bùng khiến vẻ ngoài nên dằn đang tôi.
Cảnh này mãi đi ký ức tôi.
Tôi nhạy bén cảm nhận tới lợi Phật, thái độ hề cung kính, mà chí mang theo sự đ/ộc á/c.
Thế nhưng đó sao?
Xá lợi chùa h/ài c/ốt do cao đắc đạo nguyện để hay sao?
Từ đó đi, luôn luôn để ý những hầu hạ.
Tôi bọn điểm chung.
Ví dụ như sức khỏe cường tráng vóc dáng cao lớn, như phần lớn thân từ nhà nông bần hàn, chí ít sơ vứt bỏ nuôi.
Nghĩ này, hơi lạnh lưng.
Tôi hay sơ vứt bỏ.
...
Ngày nhị núi, âm đi theo sau.
Canh luôn luôn nghiêm ngặt, thế nhưng - pháp Phúc môn giao nhận công việc núi, cho nên phân bố canh như thế nào.
Cũng hôm nay, Phúc Tín gác lén lút lẻn chơi xúc xắc nửa đêm.
Đây chính cơ hội tôi.
Mối nghi ngờ đ/è nén lòng thôi thúc nhất định mạo hiểm lần.
Tôi âm ẩn gập ghềnh nửa đêm, đó chui vào hang cho cao ngồi tu.
Không ngờ những ra đêm hôm đó khiến đời quên được.
Bên hang đ/á rộng rãi, vách đ/á đục ra từng rãnh, bên đèn sáng.
Tôi cẩn áp bức tường, chầm chậm tiến về trước, ngờ thứ.
Tôi ngẩng đầu lên, đôi ra đang chằm tôi.
Tôi ra tiếng, bởi vì sợ tới từ lâu.
Trong khoảnh khắc chỉ cảm thấy như đang chìm vũng động đậy được.
Bình tĩnh mới đây người, đây pho quét sơn.
Không đúng, tỉ mỉ, biểu cảm động pho tượng, đường cơ giống như thật.
Đây hẳn lợi Phật.
Trong đầu bỗng hiện suy nghĩ, làm lợi đ/au đớn như sao?
Nhìn tay vùng vẫy, biểu cảm mó pho tượng, giống như tình nguyện.
Nơi sâu thẳm hang động vang vọng chuyện mơ hồ.
Tôi vội vã bỏ pho kỳ quái này ra đầu, xoay leo lên hang đ/á, cúi đầu dưới.
Một bóng gần, cho rõ bóng dáng ta.
Lại Phúc Tín.
Chuyện gì thế này? ta rồi sao?