Tần Yến đứng sau lưng ch/ặt cúi đầu giấu mặt vào cổ áo tôi.
"Hãy để ý đi… Đừng im lặng nói hết…"
"Em biết đó phải lỗi của mà, quyền lựa chọn."
Giọng Yến r/un r/ẩy.
"Anh sẽ hôn với cậu ta, chỉ cần em thôi."
"Dù c/ắt bỏ tuyến thể, uống th/uốc để tin tức tố nữa đều được. thể… em thể…"
"Quay về bên không?"
Tôi cười khẽ hỏi lại:
"Sao lại muốn em quay về? Vì em thì ai lo việc nữa à?"
"Không phải!"
Tần Yến phủ nhận dứt khoát, cái ch/ặt hơn.
"Bởi vì quen em ở bên, bởi vì thể đối mặt với việc mất đi em…"
"Bởi vì… yêu em."
Cuối cùng cũng nói ra câu tôi muốn nghe nhất.
Dù rằng… quá muộn.