Oán Xà

Chương 16

11/02/2025 21:58

Mẹ tôi nhìn tôi với ánh mắt đỏ ngầu, hỏi:

"Tại sao mày không sao?

"Tại sao mày không sao, trong khi anh mày lại gặp chuyện?"

Càng nói, cảm xúc của mẹ tôi càng trở nên kích động.

Bà tức gi/ận giơ tay lên, đ/ấm tôi một trận tơi tả.

Đánh mạnh đến mức mũi tôi chảy m/áu, m/áu đỏ ướt đẫm miệng mũi.

M/áu vương lên tay mẹ tôi.

Những vảy rắn trên tường ngay lập tức giảm đi không ít.

Mẹ tôi rõ ràng đã nhận ra điều này.

Bà kích động kéo tay anh tôi lại.

"Có hy vọng rồi, có hy vọng rồi! Long Tử của mẹ có hy vọng rồi!"

"M/áu của thằng ranh này hình như có thể làm vẩy rắn biến mất."

Vừa dứt lời, không chỉ anh tôi, mà tất cả mọi người trong sân đều ánh mắt sáng rực nhìn tôi.

Từng ánh mắt như muốn cắn x/é tôi.

Tôi sợ hãi lùi lại hai bước.

Tôi không nghi ngờ gì rằng chỉ trong giây lát, họ sẽ lao vào, x/é tôi ra ăn tươi.

Chẳng lẽ tôi vẫn không thể thoát được sao?

Nhưng tôi không muốn ch*t.

Tôi quỳ xuống đất, khẩn thiết dập đầu c/ầu x/in họ.

"Tha cho tôi đi, xin mọi người, tôi c/ầu x/in mọi người đấy."

"M/áu của tôi không có tác dụng đâu."

Tôi nhìn sang trưởng làng cầu c/ứu.

Nhưng ông già có vẻ hiền lành ấy chỉ thở dài:

"Nhóc, dùng mạng sống của một người để đổi lấy sự sống của cả làng, đó là phúc khí lớn lao của cháu đấy."

Tôi lại nhìn mẹ mình, hy vọng cuối cùng.

Nhưng mẹ tôi không thèm nhìn tôi lấy một cái.

Bà chỉ nhìn chằm chằm vào vảy rắn trên mặt anh tôi, lòng đầy lo lắng.

"Không sao đâu, không sao đâu, rất nhanh sẽ ổn thôi."

Tôi nhìn mọi người, bước từng bước tiến lại gần tôi.

Vào lúc tôi nghĩ mọi chuyện đã kết thúc,

Một giọng nói lạnh lùng vang lên, xuyên qua đám đông:

"Các người đang làm gì vậy?"

Mọi người đồng loạt quay đầu lại.

Tôi cũng nhìn theo âm thanh phát ra.

Đó là chú Ba, bên cạnh còn có một chàng trai tầm hai mươi tuổi.

Chắc hẳn người vừa lên tiếng là chàng trai đó.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
2 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
4 Thần Dược Chương 15
11 Chúng Ta Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm