PHẦN NGOẠI TRUYỆN:

Tại Đại học Giang, không ai là không biết Lễ. Chàng trai sở hữu nhan sắc khiến trời tị, lực học thuật đỉnh cao, lại thêm gia thế khủng khiếp.

Ngụy Ương khoe, nay Lễ lại giải quyết vấn đề hóc búa trong phòng nghiệm. Cậu chẳng hề hay biết, khi kể về Lễ, ánh mắt mình lấp vẻ ngưỡng m/ộ.

Lục thấy chua xót.

Sau đó, Ương khúc khích ôm lấy Tranh: "Hôm nay Lễ dám tỏ với em thẳng thừng từ rồi!" xong, nũng nịu chui vào lòng yêu: "Đời nào có ai sánh bằng ông xã em chứ?"

Lục mặt lạnh như tiền, nhưng đ/au nhói. Xét mọi phương Lễ trội hắn cả đầu. Điểm mạnh duy nhất của hắn chỉ là thanh trúc mã với Ương.

Lén phương, tìm đến Lễ. Đúng là trang nam tuấn phàm, khiến đàn ông bình thường vào phải tự ti. Lễ thẳng thắn thừa nhận với Ương, đề nghị tranh công bằng.

Lục lạnh "Anh không đủ tư Chỉ cần tôi và Ương không chia tay, em mãi mãi không chọn anh. Trừ phi..." Khóe môi hắn nhếch lên: "Anh muốn Ương trở kẻ ngoại sao? Tính cách em liệu sẽ làm chuyện bị thiên hạ kh/inh bỉ ư?"

Thạch Lễ trầm ngâm giây khẽ mỉm cười: "Được, tôi hai người... đổ vỡ."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm