Không lâu sau bữa tối, Lý Tử Hàm lại mở livestream như kiếp trước.
Rất nhiều người đột ngột đổ vào xem, liên tục có người bình luận.
‘Cho tôi xem em gái chưa từng gặp mặt nào!’
Nhân lúc Lý Tử Hàm chào khán giả, tôi vội lẻn vào bếp.
Chỉ vài phút trước, tôi lén theo chân bà ta và Lưu Vũ Hàng, thấy họ đổ một gói bột vào sữa.
Mà kiếp trước, mỗi tối trước khi ngủ, bà ta đều bắt tôi uống một ly sữa.
Thảo nào hồi đó tôi luôn gặp á/c mộng, hoá ra trong sữa có th/uốc.
Tôi dùng một ly sữa mới thay thế ly sữa bị bỏ th/uốc trong tủ lạnh.
Rồi mang ly sữa có th/uốc đến cho Lý Tử Hàm đang livestream.
“Mẹ, uống sữa ạ.”
Bà ta hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn gắng gượng nở nụ cười.
“Con yêu, con lấy sữa này ở đâu thế?”
Tôi chỉ vào bếp: “Lấy từ thùng sữa, con thấy trong tủ lạnh cũng có một ly nhưng sợ để lâu rồi, nên rót cho mẹ ly mới.”
Bình luận đều khen tôi ngoan ngoãn hiểu chuyện, ngày đầu về nhà mới đã biết rót sữa cho mẹ nuôi.
Lý Tử Hàm nghe là sữa mới, lại thêm khán giả liên tục khích bà ta uống nên đành uống cạn sạch.
Tôi chủ động nhận lấy chiếc ly rỗng.
“Để người giúp việc dọn là được, con ngồi đây nói chuyện với các cô chú đi.”
Lý Tử Hàm bế tôi lên đùi, tôi vẫn kiên quyết mang ly về bếp.
Miệng bà ta thì nói tôi hiểu chuyện quá, nhưng cuối cùng vẫn để tôi đi.
Khi quay lưng lại, tôi nở nụ cười q/uỷ dị.
Ngoan ngoãn hiểu chuyện ư?
Vậy tất nhiên cũng phải để người mẹ nuôi thân yêu nếm trải hết những đ/au khổ mà kiếp trước tôi chịu đựng.
Sau khi đặt ly vào bếp, tôi và Lý Tử Hàm cùng trò chuyện với khán giả.
Ước chừng thời gian đã đến, tôi liên tục ngáp ngắn ngáp dài, ngoan ngoãn dựa vào lòng Lý Tử Hàm, đôi mắt to tròn chớp chớp, tôi nói.
“Mẹ ơi, con buồn ngủ quá, mình đi ngủ thôi ạ.
Kiếp trước bà ta bảo tôi: “Vãn Vãn đã lớn rồi, phải học ngủ một mình.”
Chả qua là bà ta không muốn ngủ trong căn phòng phong thủy x/ấu ấy.
Vì thế tôi chủ động mở lời trước.
“Tối nay mẹ ngủ cùng con được không ạ?”
Mặt Lý Tử Hàm lộ rõ vẻ phản đối nhưng để giữ hình tượng người mẹ hiền và tránh bị nghi ngờ sau khi tôi ch*t, bà ta vẫn nghiến răng đồng ý.
Bà ta bảo Lưu Vũ Hàng tự tay mang sữa cho tôi.
Sau khi tận mắt thấy tôi uống cạn, bà ta mới hài lòng cười, ôm tôi vào phòng.
Đương nhiên tôi biết ý đồ của bà ta, chả qua là bà ta đợi th/uốc ngấm rồi lẻn về phòng mình thôi.
Tuy nhiên, kế hoạch mỹ mãn của bà ta sắp thất bại rồi, lần này sẽ đến lượt bà ta phải chịu đựng cực hình trong căn phòng đó.