Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 126: Tranh đoạt bảo vật (2)

04/03/2025 14:38

Lúc liên vụn xuống, tạo hộ cương khí, vụn ảnh hưởng gì tới người, ngẫu viên bề hộ cương văng ra.

Lúc bắt từng lớn xuống, ngày liệt.

- Mau đi nhanh.

Nhìn thấy lớn đang mặt, đại chân bùng toàn Thân ảnh vừa lướt qua chắn đường động.

Lúc còn ẩn dấu thực nữa, thi toàn bộ thực lực, tình huống thế cho thêm kim tệ ẩn dấu thực lực nữa, hận thể đi nhanh hơn chút ấy chứ. Giờ phút nghĩ tới mình nên tới Dương Tông học vũ kỹ hay a. Nếu vũ kỹ gặp chuyện thế phần bảo hiểm với cái m/ạng nhỏ hắn.

....

Phía lúc thanh đổ nát liên vang lúc lớn.

- Mau đi ra.

Rốt cuộc đi tới ngoài khẩu, sáng ngoài hắt làm cho trái tim lỏng, tốc chạy khỏi động. Hai tức nhảy qua mấy viên thạch đi gian ngoài.

Ầm ầm...

Cùng lúc đó, hoàn toàn đổ từng lớn liên vực sâu, lại thêm ảnh hưởng động, quanh nó lúc liên xuất hiện khe lớn, vực.

- ca, hắn.

Ở ngoài, nhị lĩnh lớn bẩm báo.

- Là đám Lang binh đoàn.

Hai vừa chân nhanh chóng phát hiện đám Lang binh đoàn, thầm than tiếng.

- mau.

Lam Linh lớn ảnh chút do dự hướng mây mà chạy đi, đường đào thoát, chỉ thể dựa mây mà thôi.

Đại hán lĩnh tuy thể chút mập m/ạp thế nhưng tốc cực kỳ nhanh chóng, nháy mắt hóa đạo tàn ảnh, tay vươn tức nắm lại tạo đạo ấn.

- Còn muốn chạy sao? Lưu lại bảo đã.

Hắn lớn tàn mắt xuất hiện, đẩy đạo ấn Linh.

Vẻ Linh trầm xuống, đại hán ngăn trở, nếu nàng thể đơn giản khỏi a. Nghĩ vậy nàng xoay lại, duỗi tay ra, đạo ấn nhanh chóng được ngưng miệng quát:

- dễ vậy đâu.

Nàng vừa quát xong cỗ nóng bỗng từ bàn tay tuôn ra, va chạm ấn đại hán.

Oanh.

Âm hưởng bạo liệt vang Linh biến đổi, thể bảy tám bước thể vững. Bằng thực nàng hiện đối đại hán.

- Thực ngươi còn chưa đủ.

Đại hán lĩnh lạnh chân khí quanh bùng tay hóa màu nhiệt quanh tăng cao, dường tay thêm diễm vậy.

Ầm ầm.

Tiếng lớn từ vực sâu vọng lại, từng lớn xuống, cái vực ngờ lúc lớn, mà gian chỗ đang lung chân xuất hiện khe nứt.

- nhanh đi cả a.

Lục lớn nói.

- Giao bảo bằng đừng mong đi.

Đại hán lạnh nhạt nhìn quanh, động, vụn xuống.

- Sơn bảo nếu ngươi muốn chết, vậy ta bồi tiếp ngươi vậy.

Lục nhìn quanh rồi lãnh đạm tin mấy chết.

- bảo tàng? Ngươi nghĩ ta sẽ tin sao?

Đại hán cụt tay cả giận mắt oán độc dán Linh.

- Vậy chết.

Vẻ Linh trầm xuống, Du.

Oanh Oanh....

Từng lớn từ khiến cho ngày Nhìn thấy màn này, ít Lang binh đều hãi, nếu cứ thế đó, vậy cả đám chắc rồi.

- ca, nguy hiểm, chúng ta rồi nói.

Nhị lĩnh với đại hán lớn.

Mặt động, thể đại hán lớn lúc quắp, nếu mà sụp quả thực toái lớn rồi a.

- Chúng ta trên, nhanh.

Đại hán lớn quát tức dẫn đi lên. Chân bùng nhảy mây đi trên. Ở đường khác, chạy a.

Người Lang binh đều cạnh Linh lúc thể đi tới đó.

- Làm sao bây Sắp sụp rồi a.

Lam Linh sốt mây đám Lang binh cứ chạy trối chết.

- Chết tiệt!

Lục thầm mắng lại liếc mắt nhìn quanh. Chung quanh hiện tần ngày nhiều, liệt hơn, nói:

- Nghĩ đi, kiên trì được bao nữa.

- Biện sao? Quả thực phức, nếu sớm biết vậy ta sẽ đem yêu thú phi hành tới cần đem Liệt Hỏa Yêu Ưng đi a.

Lam Linh mày khổ Liệt Hỏa Yêu Ưng tuy rằng m/ạnh, thế nhưng lớn.

Ầm ầm.

Lúc đất bắt nghiêng xuống, mà đám Bạo Lang binh còn mười chưa leo chờ tới lượt Lục Linh đất đã rồi a.

- Sắp hẳn rồi, làm sao bây giờ?

Vẻ Linh chút rối lo/ạn nói.

- Bạo Lang binh đoàn, ta chưa được đám các ngươi nên lại chúng ta đi thôi.

Vẻ Lục trầm xuống, sát ý mắt b/ắn ra, tay b/ắn năm đạo diễm phía trước.

Phừng phừng....

Năm đạo diễm bám đám mây khô bị ch/áy, đám sắp phức lớn rồi.

- Ngăn lại.

Trên đất lúc còn mười Bạo Lang binh đoàn, tất muốn Lục hủy đi cơ sống sót bọn a. ngưng lực ngăn trở diễm, đồng thời một đám khí đ/á/nh phía Lục Du.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sau khi thức tỉnh, phát hiện không ai làm theo cốt truyện

Chương 15
Khi vị hôn phu Lận Dương được một nhân viên phục vụ dìu vào phòng trong bữa tiệc, tôi bỗng dưng thức tỉnh. Thì ra tôi chỉ là một nhân vật thụ pháo hôi trong cuốn tiểu thuyết ép yêu rồi mang thai bỏ trốn. Còn hai người vừa vào phòng kia mới là nhân vật chính. Rượu đã bị bỏ thuốc, đêm nay họ sẽ điên cuồng lăn giường với nhau. Sau đó lại tình cờ lăn lần nữa, lần nữa, rồi lần nữa… Lăn đến mức thành thói quen, thành bản năng. Từ đó mở ra một mối tình tay ba: em bỏ chạy, anh đuổi theo, còn tôi thì cầm dao điên cuồng đuổi giết. Tất nhiên, tôi thua thảm. Thua đến mức tan tác, chẳng thể nhặt nổi từng mảnh. Nghĩ đến kết cục thê thảm của mình… lần này, tôi phải chạy trước! Nhưng còn chưa kịp rời khỏi khách sạn, đã bị người ta túm lấy, ném thẳng vào xe.
1.35 K
2 Chàng Trai Trẻ Chương 23
6 Dâm Thi Diễm Cốt Chương 34
8 Sát Nhân Hội Ngộ Chương 12.

Mới cập nhật

Xem thêm