Kỷ Tồn Phi tức gi/ận ?”
Trần Đình “Làm việc làm.”
“Vậy ?”
“Tuy hạ gục nhưng đường đường chính trận…”
Kỷ Tồn Phi gi/ận đến chưa kịp trả thì giọng “Kỷ Tồn Phi….không ngờ ?”
Quả ngờ là….Ngô Thần…
“Vũ Thần…anh…” Huân sững gượng đứng sĩ sống sót đỡ đứng vững khẽ “Xin lỗi vì lừa em.”
Nàng vội đến hắn.
“Các gạt Đồ Tồn Phi tức gi/ận rút khẩu sú/ng sú/ng Huân thẳng cò….
*Đoàng…
*Đoàng…Đoàng….
Ba sú/ng lần lượt rút sú/ng sĩ nhắm tâm Tồn Phi chóng ngã đất.
Du Huân Đình bảo lúc chóng ngược né sang bên…
Du Huân chưa sợ hãi cả lẩy bẩy gắng sức bước đến sao…đâu…..”
“Cậu đến bệ/nh việc đi.” Đình cất tiếng. M/áu vai đang chảy nếu cầm m/áu ch*t thôi ngờ lợi đến thế táy bị mà nhắm trúng mục thế…
Du Huân r/un r/ẩy “Vũ Thần…đến bệ/nh viện…anh…”
“Anh sao…” mỉm cả nhợt nhạt chưa gục vai nàng.
Du Huân gi/ật hốt lay “Vũ à…anh ?”
Trần cúi nâng lùng “Để đến bệ/nh viện.”
Du Huân gật loạng choạng đứng xe…
… ………
*Bệ/nh viện…..
Du Huân lo lắng ngoài bàn ngừng r/un r/ẩy siết vạt Đình dửng dưng.
“Huân Huân….” Từ trong đều chạy đến trừ Thiên Bảo Ái My.
Du Huân đứng cúi chào.
Ngô vuốt ân hỏi chứ ?”
Nàng nước chảy trên bà đ/au lòng “Vũ con đừng lo.”
Ngô Nam nhận sự đàn ông lạ mày hỏi ?”
Kẻ hỏi dửng dưng bình tĩnh trả Đình.”
“Là Khốn khiếp.” Vừa nghe đến chữ liền nổi đi/ên nắm hắn.
“Chấn Nam…anh nghe nói…” Huân gi/ật vội níu ấy c/ứu và đến bệ/nh viện.”
“Cái ?”
“Thưa thế Một sĩ cất kể chuyện…
Dù nghe Nam . đình Huân trai đ/au khổ khiếp thế qua ?
“Mặc dù ta đình nhưng….anh ấy c/ứu Thần…em…không thể….không qua….”
“Tôi gây t/ai n/ạn nhưng và Huân Tồn Phi chúng hợp tác với nhau vì cả đều lợi. Huân thì với Thần. Tôi thiết giải thích với nhưng….tôi rằng đường đường chính vơi Thần….”
Thật t/ai n/ạn năm trước Đình gây tích đến con hẻm cuối Tồn Phi lệnh xe tải mới gây ch*t thảm đều Tồn Phi vì trả th/ù cố chia rẽ và Huân…. giúp c/ứu khỏi Tồn Phi vì vô dù trong bang quy : Không gi*t vô tội huống trong Huân đang mạng giao Tồn Phi gián tiếp gi*t nàng…
***
Ngô đến phòng hồi sức viên qua vai vì mất nhiều m/áu mới ngất ngẩn đang nằm ngủ lâu cái. bà khẽ cất à con nghỉ ngơi cả rồi sức khỏe đâu.”
Nàng trả bà tiếp cứ ảnh hưởng đến đứa trong đó.”
“Con chờ tỉnh con nhiều hỏi ấy…”
Bà cách quay lưng ngoài ngoài bà bước . đều hiểu rõ gì….
****
Ngô mày đêm khuya mệt chợt phát hiện bóng dáng đang ngủ vuốt nếu nhờ Đình lẽ đây….Ngô nâng bế giường viên qua vai cử động vòng khẽ cất “Bà xã….cũng sao…”
Khi Huân thức sáng hôm dụi phát hiện đang nằm trên giường căn phòng trống không….Du Huân vội chạy toilet rưa rồi ra…Ngô rồi ?
Vừa cửa thì cánh c/ưa màu trắng tự động cặp to ngẩn nhìn. đang bị chằm trắng nộn cất “Mặt dính ?”
“Vũ ?”
“Anh bác sĩ chuyện…em đói anh….”
“Vũ Thần…hic….” Chưa chầm nấc vuốt khẽ hỏi “Sao ?”
“Em xin lỗi !”
“Lí ?”
“Vì mà nguy trước cưới bất hạnh….thật sự sai…lúc cũng….ưm….”
Cái chóng bị chặn bằng nụ hôn cuồ/ng nhiệt Huân mày bị đ/è ép Một hồi mới buông lưu luyến đôi ngào ngón mơn trớn cặp màu lam say giọng trầm thấp khẽ bang bình thường lỗi nhiều nguy hiểm.”
Du Huân nức nở “Không phải…hic…. ”
“Huân đùa trong hiện tại đang dòng m/áu gọi xui xẻo ?”
Hắn dải cưng chiều lau nước trên trắng nộn nỉ non mất thứ kể cả mạng này nhưng mất em…Huân lả cả mạng !”
Nàng ngừng vòng thút thít “Vũ tham Long đừng tham ?”
Ngô gật vốn Bang năm trước rồi bọn chúng giở trò thôi .” Điểm trán nụ hôn khóe khẽ giương hứa với bảo mẹ con tốt.”
“Vâng.” Huân mỉm cúi hôn sâu cuồ/ng nhiệt mút đôi xinh nụ hôn chiếm hữu quấn lưỡi tho mềm mại….
*Cạch… à đồ nè dậy…HỚ ?!” Vân Yến Nhi và Nam cửa cảnh tượng trước chữ O chữ A cô sững con đang say hôn nhau.
Du Huân gi/ật đẩy bừng Yến Nam…hai…hai đến thăm ?”
Vân Yến Nhi gượng cô vì cảnh tượng cô “A…haha…không…mình đúng lúc rồi….”
Ngô Nam “Quả bất cứ nơi thể.”
“Không Nam…chỉ là…”
“Mình thức nhé tạm Vân yến Nhi hộp thức trên tủ mini rồi quay đi.
“Anh à cửa giúp Nam nói.
Ngô gật bình thản ơn.”
Du Huân lớn nhưng cánh cửa chóng Yến à và ấy…”
Nàng liếc đang thích thú gằn giọng bệ/nh viện mà.”
“Sao Chỉ hôn thôi mà.”
“Hôn Em thế nữa.”
Ngô miệg khẩy giữ chiếc cằm xinh x/ấu cất “Hơn thế….vậy giống anh.”
*Bốp….
Nàng tức gi/ận đ/ấm thẳng mày “Du Huân bệ/nh ?”
Du Huân đứng chống nạnh đồ l/ưu tại trong toàn chứa thứ ?”
“Em thứ ?”
“Anh giả vờ ?”
Ngô khẩy tuy bị đ/á/nh nhưng sức chọc ghẹo “Xem đều được….vậy thôi.”
“Anh…” mím vung đ/á/nh nhưng bị bàn to rộng giữ trọn lòng bị mà đôi đào bị chiếm giữ.
Ngô say dây dưa với đôi ngào dường tự chủ lúc hăng say khó chịu…. Một lúc mới buông Huân gục lòng khóe giương đầy ngạo mạn thế tuyệt ?”
Nàng cắn dưới thèm trả vốn đọ sự l/ưu và x/ấu giữ lặng nếu bị chọc đến tực ch*t mới thôi.
Ngô vòng cưng chiều “Bà xã em.”
“Không !”
“Hử Là cố ?”
“Hứ thèm quan gi/ận quay đi. “Nếu quan tâm đến ‘tình anh’ đem nó nhé !”
“Anh ?!” mày bặm trừng phát ngôn đó.
Ngô híp cần.”
Nàng phì phò đầy tức gi/ận m/ắng đ/á/nh liên tục “Ngô ch*t ti/ệt quá đáng thôi thích đem thì quan tâm.”
Hắn giữ bàn vui nỡ ?”
“Phải !”
Nhìn gần phát mới dừng việc trêu ghẹo đùa thôi !”
“Buông !”
“Không !”
Nàng vằng tức gi/ận hét “Ngô buông….”
Hắn kìm sự tức gi/ận ncô vợ bằng nụ hôn nụ hôn này bao nhưng Huân mềm nhũn đứng vững dù cố vẫy thể.
Cặp màu lam sâu thắm thăm chằm xinh cất ngào dụ dỗ thừa tốn sức gi/ận ?”
Nàng trả dùng cặp hình viên lườm hôn “Nếu gi/ận thì hôn đến khi gi/ận mới thôi.”
“Như chẳng lợi ?”
Ngô “Chúng ta đều lợi vì mãn.”
“Anh nghiêm túc ?”
“Haha….anh đặc điểm bao trước trừ phi em.”
“Làm vốn phong Huân bĩu phủ nhận.
“Nếu tin chứng.”
“Kiểm chứng ?”
“Thân dấu nhiệm với cả đời anh.”
Du Huân ngược rồi nhiệm mới đúng.”
“Em mới xâm phạm trước nhiệm đi.”
“Haha….tùy thôi.” vui cảm thoải mái việc Đình và Tồn Phi giải sau. Việc sóc đứa trong đời an toàn….