Suy nghĩ hai giây, tôi quyết định diễn theo anh.

Khi anh sắp đến gần, tôi lùi lại hai bước.

“Tôi đã kết hôn rồi.”

Anh dừng lại, dường như khẽ cười một tiếng.

“Chồng em có đối tốt với em không?” Anh nói, “Đá anh ta đi, ở cùng anh nhé?”

“…”

Trong khoảnh khắc, lòng tôi phức tạp.

Anh có sở thích đặc biệt à?

Liếc nhìn anh với vẻ chán gh/ét, tôi quay đầu bỏ đi.

Tôi tăng tốc bước chân, đồng thời lấy điện thoại nhắn tin cho Hách Liên Dịch.

[Anh ơi, anh đang ở đâu thế?]

[Em gặp kẻ bi/ến th/ái rồi.]

Khi rẽ qua một góc, tôi liếc mắt thấy người đàn ông cúi đầu xem điện thoại, người hơi cứng đờ.

Không nhịn được mỉm cười.

Anh nhanh chóng trả lời:

[Bảo bối đợi anh một lát, anh sẽ đến tìm em ngay.]

[Em cứ đi trước, tìm chỗ nghỉ ngơi.]

[Đi chậm thôi, đừng để ngã.]

Phụt, còn để ý cả tôi đi vội nữa.

Chưa gặp Hách Liên Dịch, tôi lại gặp Vân Hoài trước.

Có người đến bảo tôi, Hách Liên Dịch đã đặt phòng trên lầu cho tôi.

Người này tôi từng gặp, đúng là người bên cạnh Hách Liên Dịch. Vì vậy tôi không nghĩ nhiều, đi theo anh ta lên lầu.

Chưa đi xa bao nhiêu, anh ta đột nhiên có việc phải rời đi một lát, tôi cầm thẻ phòng tự lên.

Cửa thang máy mở ra liền đối mặt với Vân Hoài.

Cậu ta đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang, toàn thân đen, tự bọc kín mít.

Nhưng nhìn đôi mắt chứa đầy á/c ý đó, tôi lập tức nhận ra.

Cậu ta định làm tr/ộm ở đây sao? Tiểu thiếu gia được cưng chiều nhất nhà họ Vân giờ lại sa cơ thế này?

“Anh Vân Vãn.”

Cậu ta cong mắt cười, giọng điệu ngây thơ nói với tôi: “Nghe nói ngài Horris gh/ét nhất loại người tự đưa thân đến, nếu lát nữa thấy anh xuất hiện trong phòng mình, anh nói xem——”

“Kẻ tà/n nh/ẫn như anh ấy sẽ trả th/ù anh thế nào?”

“Còn cả người chồng m/ù quá/ng của anh nữa.”

Nhắc đến Hách Liên Dịch, giọng cậu ta lạnh lẽo hơn: “Nếu biết chuyện anh leo giường, anh đoán xem anh ta còn bảo vệ anh không?”

Tôi nghi ngờ cậu ta đang lên cơn: “Đừng đoán tới đoán lui nữa, cậu nên đi khám n/ão trước đi.”

Vân Hoài cười khành khạch: “Lúc đó, anh sẽ thực sự trở thành đống bùn hôi không ai yêu thương.”

Thấy cậu ta đi/ên cuồ/ng như thế, tôi cảnh giác lùi vài bước.

Đúng lúc này, tay Vân Hoài đút túi quần đột nhiên rút ra.

Bình xịt không rõ loại trong tay cậu ta phun thẳng vào tôi vài cái.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

7 năm nuông chiều

Chương 18
Tôi yêu tên điên Trì Lam một cách gần như mất kiểm soát. Vì tôi vô tình chạm vào vai người khác mà cậu ấy tát tôi một cái: “Em nói rồi, em không thích anh chạm vào ai khác.” Tôi chỉ biết đau lòng nắm lấy tay cậu ấy mà hỏi: “Tay có đau không?” Cậu ấy vì tôi trả lời tin nhắn chậm mà công khai thân mật với diễn viên nam khác trên hot search. Tôi chỉ biết tự kiểm điểm: “Xin lỗi bảo bối, là do anh không ở bên em đủ nhiều.” Tôi dốc cạn lòng mình vì cậu ấy, nhưng cậu ấy lại thấy tôi làm gì cũng không bao giờ đủ. Sau này, vì chuyện gia đình rối ren, tôi không còn thời gian để nâng niu, cưng chiều cậu ấy nữa. Cậu ấy lại ngày ngày ngồi xổm trước cửa nhà tôi, giống như một chú chó nhỏ: “Anh không thể bỏ rơi em.” Tôi vô cùng khó chịu: “Trên đời này làm gì có ai chỉ sống vì tình yêu chứ?” “Nhưng thế giới của em, từ trước đến nay chỉ có mình anh thôi.”
1.14 K
2 Taxi Đêm Chương 16.
3 Oán linh tam thi Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm