Tôi phẫu thẩm mỹ, thay tính, sau đến sống ở thành phố nhỏ gần biển.
Bây là giáo viên sinh tại trường cơ sở.
Kết thúc tiết học, dọn dẹp đồ đạc, chuẩn bị quay văn phòng.
Một sinh nam cứ liên tục đuổi tôi.
Tôi hỏi cậu có việc gì.
Cậu trả lời, chỉ nhìn chằm cách hung dữ, sau tay hai bên thái dương, cuối cùng lại chạy đi.
Tôi khẽ mày, mí gi/ật liên hồi.
“Cậu ngốc ở đây làm gì vậy? nay định ăn gì?” Đồng nghiệp vỗ vai nói.
Cô ấy nhìn ánh của “Cậu nhìn Trương Tự à? Thằng này kể từ sau nghỉ quay lại thì thái độ cực kỳ kỳ quái, thành tích lúc trước luôn ở hạng trở xuống, sau quay lại vậy mà lại thi được hạng nhất.”
Cô ấy vẻ bí mật ghé sát vào tai “Nghe cha thằng làm ăn kinh doanh ở Myanmar, tim gan của Trương Kiệt vốn tốt, thằng n/ội tạ/ng của đứa để thay nó.”
“Mà cái đứa kia cũng thật bò, nghe là trạng nguyên khoa tự nhiên, còn là tiến sĩ sinh học.”
“Cũng chuyện này là thật hay là giả nữa.”