Tặng Em Một Đóa Hồng

Chương 19

12/05/2025 11:19

Trần Thời đã bị tôi đuổi đi.

Áo quần hắn nhầu nhĩ, trên cổ vai còn vương những vệt m/áu tôi ho ra. Chỉ là hắn quá hoảng lo/ạn, chẳng buồn để ý.

Trần Thời sẽ cưới tôi.

Hắn dành cho tôi chút chân tình, chỉ là cần suy nghĩ, cần cân nhắc, cần đắn đo thiệt hơn được mất.

Còn tôi, khéo thay lại chẳng cần thứ tình cảm phải qua cân đong đo đếm.

Tôi dựa vào bệ đ/á, m/áu từ khóe môi chảy dài xuống cổ, thấm ướt vạt áo.

Không biết khi hay tin tôi ch*t, biểu cảm của Trần Thời sẽ thế nào nhỉ?

Hắn sẽ sụp đổ, sẽ khóc, sẽ đ/au lòng, vì phút rời đi, vì khoảnh khắc do dự ấy mà hối h/ận cả đời, không thể siêu thoát.

Đây không phải trả th/ù.

Tôi không h/ận Trần Thời.

Chỉ ích kỷ mong rằng, dù hắn có tìm được người mới, dù tình cảm đổi thay, dù gặp những người ưu tú hơn, trong lòng hắn vẫn mãi có góc dành cho tôi.

— Dù đó là nỗi hối tiếc, là lòng c/ăm gh/ét, hay cơn á/c mộng lởn vởn mỗi đêm khuya.

Tôi nhếch mép cười.

Chợt nhớ về người mẹ của mình - kẻ tiểu tam vô đạo đức từng chen ngang hôn nhân kẻ khác.

Hóa ra, tôi và bà ấy cũng chẳng khác gì nhau.

Tôi đứng chênh vênh trên thành cầu đ/á, đón làn gió cuồn cuộn mùi hoa hồng, nhìn xuống dòng nước xiết.

Tôi thích nhất hoa hồng đỏ.

Người khác không tặng, không sao, tôi tự m/ua về chăm sóc bên gối, ngửi hương thơm mà chìm vào giấc.

Số mệnh muốn cư/ớp đi phẩm giá tôi, gán mọi giá trị của tôi vào Trần Thời, tôi không thay đổi được, cũng chẳng sao.

Tôi có thể chọn đứng đây, ch*t đi như một "con người", chứ không sống nh/ục nh/ã như "con chó".

Đếm ngược chỉ còn mười giây.

Tôi giang tay đón nắng chói chang cùng làn gió mát, lao về phía dòng nước hung dữ cùng lớp sóng cuộn bụi mờ.

Mỉm cười, buông mình rơi xuống.

Hãy để tôi chìm vào giấc mộng không bao giờ tỉnh.

Trong mơ, tôi tự do, nhiệt huyết, hiên ngang bước dưới ánh mặt trời.

Không vì bất cứ ai, mà chỉ thuần túy vì chính mình.

Học tập, đọc sách, yêu đương, diễn thuyết, thi đấu, làm mọi điều mình thích, gặp những người mình muốn gặp, hát những bài hát trái tim mách bảo.

Không hệ thống, không nhiệm vụ, không chiến lược tình yêu, càng không có kiếp sống bị tùy tiện xóa bỏ.

Một đời sóng gió, chỉ sống vì chính mình.

**Ngoại truyện - Trần Thời**

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn trai nhờ anh trai yêu tôi, rồi hối hận

Chương 15
Vào năm thứ 3 khi tôi và Đoạn Lãng ở bên nhau, tôi tình cờ nghe được một người bạn của anh ấy hỏi: "A Lãng, cậu bảo anh trai đóng giả cậu, rồi hẹn hò và hôn bé bạn trai nhỏ của cậu, cậu ta thật sự sẽ không phát hiện ra sao?" Đoạn Lãng nhả ra một làn khói thuốc, chẳng để tâm: "Hai anh em tôi giống nhau như đúc, đầu óc Trình Nhiên lại đơn giản, sẽ không phát hiện ra đâu." "Hơn nữa, anh tôi cực kỳ kỳ thị đồng tính, lại biết tôi không chơi đồ cũ, nên anh ấy sẽ không thật sự ngủ với cậu ta." Tôi cúi mắt, giả vờ như không biết gì. Hóa ra 3 năm nay, người hẹn hò, nắm tay, hôn tôi, đều là anh trai của Đoạn Lãng. Người siết eo tôi và bảo tôi gọi "ông xã" cũng là anh ấy.
1.19 K
2 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
4 Thần Dược Chương 15
12 Thi Nữ Ngàn Năm Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm