Bạn cùng phòng "xác ướp"

Chương 7

09/11/2023 09:59

Cơ hội mà sư phụ tôi nói đã đến bất ngờ vào ba ngày sau.

Lưu Vân Vân lén kể cho tôi nghe, Mục Khả Khả mời mọi người trong ký túc xá đi du thuyền ra biển cùng bạn trai của cô ta.

Đương nhiên, là mời tất cả mọi người trừ tôi ra.

Khá quá nhỉ, không mời tôi cơ đấy?

Không thiết sống nữa à?!!

Tuy trong lòng tôi rất gi/ận nhưng đây không phải là lúc để gi/ận.

Sư phụ dạy tôi rằng, c/ứu khổ c/ứu nạn không thể làm trong ngày một ngày hai, phải nghĩ thêm cách khác.

Thế nên gặp Mục Khả Khả, tôi vẫn cười toe toét như hoa: “Khả Khả, nghe nói cuối tuần cậu mời mọi người đi du thuyền chơi, cho tôi đi cùng nhé?”

“Tôi chưa ngồi bao giờ, tôi cũng muốn được mở mang tầm mắt.”

“Xin cậu đấy, cho tôi đi cùng đi mà.”

Tôi lăn lộn khóc lóc ầm ĩ trong phòng ký túc, nằng nặc đòi đi du thuyền.

Mục Khả Khả tức run người: “Diệp Xuân Ni, sao cậu lại mặt dày như thế hả?”

Tôi thở dài: “Ầy, trước kia cậu nói đúng, tôi gh/en tị với cậu, tôi muốn chia rẽ tình cảm giữa cậu và bạn trai, nhưng giờ tôi nhận ra tình cảm giữa cậu và anh ấy vững chắc như vàng, bây giờ tôi mới nhận ra kẻ hề là tôi, tôi sẽ không bao giờ làm thế nữa đâu, giờ tôi chỉ muốn được hưởng lợi ích từ cậu, cậu cho tôi đi cùng đi, đi mà.”

Tôi cố tình nói to lên để cho mọi người trong phòng nghe thấy.

Cố tình làm kẻ thấp kém trong đống bùn lầy.

Tôi không tin Mục Khả Khả sẽ từ chối tôi.

Tuy hiện giờ tôi là tân sinh viên “nổi bật” nhất trường, nhưng may mà Mục Khả Khả cuối cùng cũng đồng ý cho tôi đi du thuyền cùng.

Vì trận đại chiến với người ch*t sống lại, tôi đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng.

Nào là móng lừa, m/áu chó, ống mực của thợ mộc, gương Càn Khôn, thậm chí còn mang theo cả thiết bị diệt q/uỷ công nghệ cao do bố tôi phát minh ra —— Điện Xung Mạch Nghi.

Tôi không đ/á/nh tên người ch*t sống lại đó lên bờ xuống ruộng thì tôi không mang họ Diệp nữa.

Nhưng ngay khi tôi kéo theo đống hành lý to đùng quay về ký túc x/á/c theo giờ tập hợp đã định từ trước, lại phát hiện trong phòng không một bóng người.

Trên bàn tôi để một mảnh giấy: “Muốn đi du thuyền để quyến rũ bạn trai tôi? Không có mùa xuân đấy đâu nhé, q/uỷ nghèo.”

Là Mục Khả Khả để lại cho tôi.

Đệt…

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Tôi nghe thấy tiếng lòng của mục tiêu công lược

Chương 10
Tôi đã công lược Tần Hoài suốt 3 năm, làm người “vợ” hiền thục nhất, chăm sóc anh từng li từng tí, vậy mà vẫn chẳng thành công. Hệ thống thở dài: [Cậu là lứa kém nhất mà tôi từng dẫn dắt.] Sau khi rời khỏi hệ thống, tôi thấy cả người nhẹ nhõm. Tôi biết Tần Hoài chưa từng thích tôi, kết hôn với tôi cũng chỉ là vì tức giận với bạch nguyệt quang mà thôi. Hôm đó, tôi vẫn đưa tập tài liệu cho anh, nhưng lần đầu tiên không chủ động hôn anh, cũng chẳng nói câu “em yêu anh”. Tôi nhìn môi Tần Hoài không hề động đậy, nhưng trong tai lại vang lên giọng nói của anh: [Sao hôm nay vợ không hôn mình? Bây giờ mình sống được là nhờ nụ hôn buổi sáng của vợ đấy, có phải hôm qua mình quá hung dữ với em ấy không? Cái hệ thống chết tiệt này bắt mình phải làm lốp dự phòng bám đuôi, vợ tốt thế này sớm muộn cũng bị mình dọa chạy mất. Thật muốn đè em ấy xuống ngay cửa ra vào rồi… Bíp bíp bíp…] Sáng sớm tinh mơ, tôi chỉ cảm thấy tai mình vừa bị tra tấn…
456
7 Hàng hạng hai Chương 17
9 Súp Của Mẹ Chương 30
11 Nhật Ký Xác Sống Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm