Nửa đêm, điện Phó Cảnh Xuyên.
“Anh tối nay về nhà không?”
“Chẳng đã thống nhất ly thân tháng rồi sao?”
“Ừ.”
“Không rồi hả? Ly thân là đề nghị bác sĩ, chuyện hôn nhân hai chúng vấn đề, nghe lời bác sĩ. Em cố gắng chịu đựng chút, tốt cả hai, không?”
“Được thôi, vậy tối nay anh ở đâu?”
“Anh đang đi chúc mừng sinh nhật đứa em trai, Chu Dục, em mà.”
Tôi ngừng giây, anh ấy quên mất hôm nay là sinh nhật tôi.
“Chúc ngon, sớm đi, vợ.”
“Chúc ngon.”
Cúp máy, nhìn chằm chằm vào điện thoại.
Người bên cuối không nhịn véo cái eo tôi:
“Còn tiếp tục không? Chị?”
Lúc này mới h/ồn, nhìn chàng trai đang dưới thân.
“Hôm nay em sinh nhật hả?”