“Chu thư, cô ngơi lát đi.”
Đã kết hôn rồi, ai cần anh làm quý ông chứ!
Tôi cảm thấy bại trận, đi đi lại tại chỗ hai bước, ném mình vào ghế sofa, bồn chồn tin cho thân:
“Chồng Chu thư, phải anh coi thích tôi?”
“Cách xưng hô đó phải niềm vui nhỏ đáng yêu Thế này đi, cho nghe hai người thế nào? Tôi phân cho.”
Tôi lại tình trung thực với cô ấy.
Bạn thân lại chế trận: “Cô người khổng lồ suy nghĩ, tí động. Tôi coi cô!”
Tôi đầy khổ đi màn dấu chấm “Thế phải làm sao đây?”
“Bình tĩnh chút, đợi lát.”
Tôi nắm ch/ặt thoại, r/un chờ đợi.
Rất nhanh, cô ném tới mấy đường link.
Tôi quả nhấp vào.
Trang web trang trí màu hồng, theo phong thương.
Nhưng thì thương chút nào.
Lướt vài dòng dung sài, đỏ mặt.
Vừa vặn chồng rửa bát xong. Từ bếp đi về phía tôi.
Trong lúc nguy cấp, gi/ật mình, màn ném sang bên.
Cử động rất thiếu viết mấy chữ “tôi đang làm chuyện x/ấu” lên mặt.
Chồng quan tâm nhìn tôi: “Sao thế?”
Tôi sờ “Điện… nóng quá, nổi.”
Anh đầu: “Vậy có muốn làm gì khác không?”
Tôi ra ánh nắng ngoài, ngượng ngùng “Bây giờ à?”
“Ừ.”
Chuyện tiếp theo. Thật sự ngoài dự đoán ngoài lý lẽ...
Anh ấy. Thân thiện. cuốn sách của mình lên…
“Chu thư, có muốn xem chút tài liệu không?”
???
Thế là, ngay ngày thứ hai tân hôn tuyệt vời này.
Tôi chồng mới cưới cuộn tròn ghế sofa, ngọt ngào xem tạp chí chuyên ngành.
Thuần tiếng Anh, thuần học thuật.
Nếu để mấy đứa thân vô học của biết, chắn sẽ cười ch*t mất!
Anh bình luận: này rất thú vị.”
Tôi ôm eo đồng ý: “Đúng thú vị.”
Anh hỏi: “Cụ thể chỗ nào thú vị?”
Tôi đứng hình, nửa chữ trả lời được.
N/ão nghĩ nhanh quá, bị lệch hướng.