2

Tiếng nghe ngây ánh lại trong suốt như đứa trẻ.

Tôi kìm được mặt già đỏ đẩy ra, phản bác: "Ai vợ anh? Tôi cũng đáp ứng đâu."

Nghe tôi nói như vậy, đầu, đột cười.

"Ồ, vậy vợ của anh."

"Nếu anh An làm vợ em, vậy sẽ vợ của anh An."

ánh của hắn thành, nóng bỏng, lời nói rốt vẫn nói ra lời.

Nhìn thấy tôi biểu tình gì, giống như cảm giác được hốc trong nháy đỏ lên, nước to như hạt đậu từ khóe hắn như tiền, giống như phải chịu ủy khuất vô cùng, hắn dè dặt kéo lấy tay áo tôi, khóc thít nói: "Anh An, anh sao?"

"Anh phải nói kết với sao? Anh An nói giữ lời, anh kẻ lừa gạt, hu hu."

"Em sẽ nghe lời mà, xin anh đừng bỏ mình, được không?"

Nhìn dáng vẻ đáng thương của Nam, tôi cũng nhũn, trong ngừng tự nhủ, dáng dấp đẹp mắt, tính cách cũng câu lại câu "anh An", còn thể giải quyết cơ của công ty, kết cũng vô cùng.

Bởi vì tên quy diễn ra rất chóng.

Hai trực tiếp đến cục dân chính để làm giấy chứng kết hôn.

Hôn lễ cái cũng có, nhưng sẽ ra mặt tổ chức buổi tiệc vào cuối tháng.

Vừa làm xong giấy chứng nhận, mẹ tôi chờ đợi đóng gói đồ của tôi, gửi đến nhà cũ của gia.

Sau khi sắp xếp xong, hơn mười giờ tối.

Giờ ngủ rồi, sau khi ngủ, ngũ quan còn sắc bén, khóe miệng hơi nhếch lên, vô cùng đáng yêu.

Tôi cũng mệt lười kiểu cách, trực tiếp xuống bên hắn ngủ.

Nửa đêm tôi tỉnh.

Cảm được sự trên môi, óc tôi load kịp.

dáng vẻ mịt của tôi lấy Nam, đàn ông tiếng, rốt buông tha môi tôi, bắt bên tôi.

Hơi thở nóng bỏng nặng nề quét trên gây ra những cơn r/un r/ẩy.

Nhìn ánh của đàn ông, làm còn ngây thơ ng/u nào?

Rõ ràng hiểm đến dọa người.

Chạy!

Đó suy nghĩ nhất trong tôi.

Đẩy mạnh ra tôi ngay cả giày cũng mang, chạy ra ngoài.

Hứa rãi đi phía rãi ép tới gần.

Khi tôi đến cửa phòng ngủ mới phát hiện, cửa khóa từ lúc nào.

Giây tiếp theo, cảm giác dính vào sau tôi.

"Bảo bối, đang tìm cái sao?"

Nói xong, chuỗi chìa khóa lắc lư trước mặt tôi, ngay sau đó ném ra ngoài qua cửa sổ.

Khí lực của đàn ông mạnh đến đáng kinh ngạc.

Tôi cách gắt gao vào cánh cửa, tránh thoát cũng thể thoát được.

Lúc tôi mới thực sự sợ hãi.

Thân thể cũng chế được r/un r/ẩy.

"Anh... anh làm gì?"

Nghe vậy, nhếch môi cười, đào hoa đẹp nhìn chằm chằm vào tôi, đ/ộc nói: "Em biết?"

"Vậy để vợ tới nói được không?"

Không đợi tôi mở miệng, và tôi cũng mở miệng được nữa.

Buổi tối hôm tôi vào góc tường b/ắt n/ạt hết đến khác.

Nước ngừng rơi.

Mắt cá lại hôn.

Bên tiếng khẽ của đàn ông giống như dỗ: "Bảo bối, ngoan."

"Đừng chọc tôi tức gi/ận."

Tôi sụp đổ.

Đã nói tên mà?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm