Sự trả thù của những chú lợn

Chương 10

19/07/2024 18:00

Cái chuồng lợn hãy còn đó.

Tôi nhịn không được bèn bước tới, tường ngăn rất thấp, tôi chỉ hơi nhảy lên một cái liền có thể sang được bên kia.

Tay tôi chạm vào cánh cửa chuồng lợn, đẩy nó ra.

Trong chuồng đầy những bụi bặm và mạng nhện, rất lâu rồi không có ai quét dọn.

Đầu của tôi bỗng nhiên nhức như búa bổ, những mảnh ký ức hiện lên trong đầu tôi. Khuôn mặt của vợ Tôn Vọng tôi đã từng bắt gặp ở đâu đó, hình như là trong chính chuồng lợn của nhà mình.

“Aaaaaaa!” Đầu của tôi đ/au đớn vô cùng, tôi bám vào bức tường bước ra ngoài.

Không hiểu vì cớ gì, nước mắt tôi liền không ngừng rơi.

Tôi nhìn xung quanh, mọi thứ ở nơi này quá quen thuộc, tôi thậm chí còn nhớ ra đầu của đồ tể Trần từng rơi ở vị trí này.

Sự ng/u muội của con người là loại chuyện đ/áng s/ợ cỡ nào kia chứ.

Tôi lôi điện thoại từ trong túi ra, bấm số gọi cảnh sát: “Alo, đồng chí cảnh sát, tôi muốn báo án.”

Vừa mới cúp điện thoại, tôi đã nghe thấy tiếng bà nội gào lên thảm thiết từ trong nhà của Tôn Vọng.

Tôi vội vàng chạy đến nhà ông ta, chỉ thấy Trương Lan - vợ của Tôn Vọng – đang dùng kéo đ/âm thẳng vào mắt bà tôi, bà nội ngã lăn xuống đất không ngừng gào thét.

Tôi hét lên: “Bà nội!”

Tôi đỡ bà dậy, Trương Lan ngẩng đầu lên, cười như đi/ên như dại: “Con mụ á/c q/uỷ trời đ/á/nh thánh đ/âm này, sao mày còn dám quay lại! Là mày tự đi tìm ch*t, là mày đáng đời, lại còn dám dắt cháu gái mày quay về đây à.”

Trương Lan dường như phát đi/ên rồi, trong mắt cô ta đầy những tơ m/áu đỏ ngầu, cái tay cầm kéo không ngừng r/un r/ẩy.

Lúc này Tôn Vọng bước vào nhà, ông ta cư/ớp lấy cái kéo trong tay Trương Lan: “Mày đi/ên cmn rồi à?”

Trương Lan gào lên: “Đúng thế, tao đi/ên rồi! Cả cái thôn này của chúng mày đều đi/ên hết cả rồi!”

Tôn Vọng sửng sốt mấy giây, sau đó giơ tay t/át Trương Lan một cái: “Mày muốn ch*t có phải không!”

Tôn Vọng túm tóc Trương Lan rồi lôi cô ta ra ngoài, hai người đang đ/á/nh nhau ở ngoài sân.

Tôi ôm bà nội: “Nội, chúng ta mau đi thôi.”

Bà nội nằm im không động đậy, tôi lại kêu lên một tiếng: “Bà nội.”

Vẫn không có chút phản ứng nào.

Tôi đặt ngón tay dưới mũi của bà, bà nội đã đi rồi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
2 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm