Hướng Dẫn Yêu Đương

Chương 11

29/04/2025 16:00

Tôi mẹ ra khỏi nhà.

Ngoài xe cộ tấp nập, mặt trời dần khuất hướng tây.

Định chạy sang nhà Tô D/ao, ai ngờ điện thì cô ấy đang đạo diễn kịch.

Nghe công ty chuẩn quay web drama, sếp tưởng cô ấy.

Đang thủ tài nguyên cho cô.

Tôi dặn cô ấy chú thấy bất ngay.

Cúp bật livestream.

Đi một mình giữa phố, có chuyện gì khán giả còn giúp báo sát.

Vừa mở app đặt khách sạn trực tiếp.

Màn hiện ngay:

“「Tiếu Thiên Thiên Chú oai hùng」vào phòng livestream”

“Đêm khuya này em làm gì ngoài đường?”

“Đừng quên buổi học tối nay.”

Tôi cẩn xoay camera xuống mặt đất, thỉnh thoảng lia qua dòng xe lộ tòa nhà đặc trưng nào.

"Em mẹ cổ đấy."

Lúc này phòng có hai chúng nghĩ chắc sát bắt mình luận văn này hại mình đâu, thú thật.

Buổi ngắt quãng.

Tiếng chuông điện thoại lên.

Số lạ.

Tôi bắt máy: "Alo?"

"Em đang ở đâu?"

Giọng quen.

Nhưng chưa lưu danh bạ.

"Ai đó Tôi hỏi dè dặt.

"Người hợp pháp mà em trêu chọc rồi hứa sẽ chịu trách nhiệm đây."

!!!

Trần Thuật?!

Sao tôi? Sáng chúng kết bạn WeChat, đâu có trao đổi số?

"Em ở đâu?”

"Đêm tân mà sống riêng, đấy là chịu trách nhiệm à?”

"Khuya khoắt còn lang thang bên ngoài, lại định đến bar bỏ th/uốc hả?" lạnh như băng.

Có lẽ do nghề nghiệp, này khiến gần như nghe thấy may ù ù trong đầu.

Tôi đọc địa hiện gửi kèm định vị WeChat.

"Đứng yên đó, giữ máy."

Tôi ngoan ngoãn đợi.

Cô hàng xóm dắt chó husky đi ngang làm bất chợt nhớ đến "anh khuyển".

Mở ứng dụng wechat, nhấn vào chat với anh:

“Sếp ơi, tối em đến trễ gặp chút sự cố ạ.”

Đột nhiên ồn điện thoại biến mất, lát sau lại lên.

Tôi dám hỏi.

"Ting—"

Anh gửi voice:

"Chị gái, có chuyện gì thế?"

Không dám nghe, chuyển sang xem văn bản.

Nhắn lại:

“Hình như chị đang gi/ận, chị đang đợi ấy đón này.”

Vừa gửi xong, bên lên cười khẽ.

"Khục—"

"Anh... đang cười Tôi hỏi nhỏ giọng hỏi.

Rợn người.

"Không." lạnh băng.

Chắc ù rồi.

"Ting—"

Anh khuyển:

“Chị đã kết rồi à, vậy em muốn chị dỗ em ngủ, ấy gi/ận chứ?”

Tôi:......

Câu này chắc chắn có giọng điệu trà xanh rồi.

Tôi đáp:

“Không đâu, ấy thích luận văn lúc tụi chị cùng dỗ em ngủ nhé.”

Tôi tự biết mình đang bịa.

Điện thoại lại vọng cười, nhọ người ta xong nên hơi hụt hẫng.

Anh nhắn:

“Mong quá! Chị ơi em ra xe đây.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm