————————

Một lát sau, bốn người ngồi bên trong một nhà hàng bên cạnh con đường.

Diệp Oản Oản vùi đầu hút nước trái cây, quả thật là h/ận không thể đem mình ngâm vào luôn. Tư Dạ Hàn ngồi ở bên cạnh cô trên mặt không có có bất kỳ biểu cảm gì, ngồi đó sống lưng thẳng tắp.

Về phần cha mẹ cô ngồi đối diện, không ngừng nhìn về phía Tư Dạ Hàn đ/á/nh giá, vẻ mặt cực kỳ phong phú… Tổ hợp bốn người bên này nhìn sao cũng thấy kỳ lạ, hấp dẫn không ít ánh mắt trong nhà hàng. Đương nhiên, phần lớn đều là các cô gái đang nhìn Tư Dạ Hàn xì xào bàn tán…

Sau một trận yên lặng lúng túng, cuối cùng vẫn là Lương Uyển Quân không nhịn được, lên tiếng trước, “Oản Oản, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, người đàn ông này là ai, tại sao con lại đi cùng với anh ta.”

Diệp Oản Oản châm chước chọn lời, “Mẹ… Con…” “Oản Oản, mẹ biết lúc trước con chịu khổ không ít, nhưng có một số việc, chúng ta không thể làm, con không thể thay đổi giống như những người đã từng thương tổn con!”

Lương Uyển Quân hiển nhiên lầm tưởng Diệp Oản Oản là bị kí/ch th/ích, cố ý trả th/ù xã hội, cho nên mới làm ra chuyện phản bội bạn trai. Dù sao một khắc trước lúc gọi điện thoại, cô vẫn còn nói tình cảm giữa bạn trai rất tốt, không có bất cứ vấn đề gì, vừa quay đầu liền cùng người khác đi chung, Lương Uyển Quân tự nhiên sẽ hiểu lầm.

Sắc mặt của Diệp Thiệu Đình cũng trở nên nghiêm túc, nhìn về phía Tư Dạ Hàn, trầm giọng mở miệng nói, “Cậu biết nó đã có bạn trai không?”

Tư Dạ Hàn: “Biết.”

Diệp Thiệu Đình nghe như vậy, nhất thời tức giận, “Cậu biết còn đi cùng với nó.”

Vẻ mặt của Lương Uyển Quân cũng không tưởng tượng nổi, “Các người đây là… Oản Oản… Bạn trai con tốt với con như vậy… Con làm sao… có thể làm như thế…”

Diệp Oản Oản quả thực không nghe nổi nữa, “Vâng vâng vâng… cha mẹ, hai người tỉnh táo một chút! Sự tình không phải là như người nghĩ đâu! Con không có vượt quá giới hạn!”

Diệp Oản Oản không có cách nào, đầu tiên khẽ cắn răng, sau đó ôm cánh tay của Tư Dạ Hàn ở bên cạnh, “Bởi vì… anh ấy chính là bạn trai con!”

Xung quanh Tư Dạ Hàn lãnh ý bao phủ, nhưng bởi vì cái kéo tay của cô, trong nháy mắt liền tiêu tan, dường như trong con ngươi thoáng qua vẻ ngoài ý muốn.

Diệp Thiệu Đình cùng Lương Uyển Quân nghe vậy, nhất thời trố mắt nhìn nhau.

Vẻ mặt Lương Uyển Quân không cách nào hiểu nổi, “Con nói cái gì, cậu ta là… bạn trai con…”

Diệp Thiệu Đình cau mày, “Oản Oản, con đừng có nói láo, nói thật cho cha, trước con nói với chúng ta bộ dang bạn trai con, cũng không phải là như vậy.”

“Con hiện tại là nói thật, lúc trước chẳng qua là lừa cha mẹ, con nói bạn trai rất bình thường, ngoại hình không đẹp mắt, là sợ… Sợ hai người sau khi nhìn thấy bộ dáng thật của anh ấy sẽ không yên tâm… Liền không cho hai chúng con quen nhau…”

Chuyện cho tới nước này, Diệp Oản Oản cũng chỉ có thể thẳng thắn.

Lương Uyển Quân cùng Diệp Thiệu Đình nghe vậy, lần nữa kinh ngạc, làm sao cũng không nghĩ tới chuyện là như vậy. Đối với lời giải thích của con gái, hai người ban đầu còn có chút nghi ngờ, nhưng khi bọn họ lần nữa ngẩng đầu nhìn về phía gương mặt của anh, nhất thời lại cảm thấy lời này của con gái… Độ tin cậy vô cùng lớn… Bởi vì người này thoạt nhìn… thật sự là khiến người ta quá không yên tâm… Cái tướng mạo này, quả thật quá trêu hoa ghẹo nguyệt, nhìn một thân khí độ này, thân phận sợ là cũng không đơn giản.

Chỉ mới một chút thời gian như vậy, mà trong nhà hàng có không ít cô gái trẻ nhìn về phía cậu ta rồi. Diệp Oản Oản vừa cùng cha mẹ giải thích, một bên không ngừng nháy mắt với Tư Dạ Hàn, đều tại anh, không có việc gì tự dưng dáng dấp hại nước hại dân lại còn có tiền như vậy, nhanh nghĩ biện pháp gia tăng độ yêu thích a!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn Trai Hôn Ước Từ Nhỏ Của Thiếu Gia Đệ Nhất Kinh Thành

Chương 18
Mẹ tôi và bạn thân của bà đều lấy chống là đại gia giới thượng lưu Bắc Kinh. Thế là hai người họ quyết đinh làm thông gia với nhau, nhưng trớ trêu thay lại đều sinh con trai. Từ nhỏ, "Thái tử Bắc Kinh" Hách Nhất Châu đã là kẻ bá đạo, luôn dọa tôi: "Khóc nữa là sau này anh không cưới em đâu." Tôi vừa nức nở vừa phân trần: "Em là con trai, anh không thể cưới em được." Lớn lên, không ngờ chúng tôi thật sự phải lòng nhau. Sau vài tháng hẹn hò chính thức, tôi đành đánh bài chuồn. Bởi vì tên tiểu bá vương ngày xưa giờ đã thành đại bá vương thực sự, thân thể tôi thật sự yếu đuối không kham nổi. Kết quả vừa trốn đi hưởng thụ được nửa tháng, tôi đã bị hắn bắt lại ở lễ hội té nước Vân Nam. Hắn liếc nhìn mấy anh trai vạm vỡ áo ướt sũng xung quanh, mặt lạnh như tiền: "Là cơ bụng anh không đủ đẹp, hay anh chưa đủ hăng say trên giường mà khiến em phải vất vả chạy đến tận đây tuyển hậu cung à?"
0
2 Hoài Lạc Chương 19
3 Con Gái Trở Về Chương 22
4 Phạm Quy Đắm Say Chương 26
11 Ân Trường Thọ Chương 23

Mới cập nhật

Xem thêm