DẤU CHÂN DÊ

Chương 1

04/09/2025 13:24

Theo tục lệ ở quê tôi, người ch//ết bất đắc kỳ tử không được đưa vào nhà, qu/an t/ài chỉ được đặt bên ngoài.

Qu/an t/ài dùng để ch/ôn cũng có quy tắc, phải dùng chu sa sơn qu/an t/ài, rồi dùng tám cây đinh sắt đóng kín.

Trước khi đóng qu/an t/ài, người trong làng vẫn có thể nhìn mặt Trương Lão Tam lần cuối. Mặt ông ta đầy những vết ban x/á/c ch//ết, môi tím tái, đặc biệt là cái chân dê lộ ra trông vô cùng quái dị.

Có người hô lên: "Đóng qu/an t/ài!"

Ván qu/an t/ài của Trương Lão Tam được đậy lại, mấy thanh niên trai tráng đóng đinh vào qu/an t/ài.

Bố của Trương Lão Tam nói: "Vào nhà ăn cơm đi."

Ở chỗ chúng tôi, người ch//ết bất đắc kỳ tử phải ch/ôn vào ban đêm. Bây giờ mặt trời còn chưa lặn, chưa thể hạ táng được.

Những người đến giúp đỡ lần lượt vào nhà, trước khi vào, họ đều tháo dải vải trắng buộc ngang hông ra, để ở ngoài cửa, tránh cho Trương Lão Tam đi theo vào nhà, sau khi ch/ôn lão Trương Tam xong, mới đ/ốt dải vải trắng đi.

Bố của Trương Lão Tam già rót rư/ợu mời ông tôi, nói: "Ngũ ca, mấy hôm nay làm phiền anh rồi."

Ông tôi nói: "Có gì đâu, đều là người trong làng, không phiền phức gì."

Bố của Trương Lão Tam và ông tôi nói chuyện phiếm, ông ta nói: "Nghe nói thằng hai nhà anh m/ua xe rồi, sao không lái về?"

Ông tôi cười nói: "Nghe nó nói bậy, lấy đâu ra tiền mà m/ua xe?"

Một tháng trước, chú út tôi báo tin về nhà, nói là đã m/ua xe ở thành phố, ông tôi mừng lắm, gặp ai cũng kể chuyện này.

Ông tôi còn đặc biệt ra đầu làng đón chú út, muốn ngồi xe của chú út vào làng, nhưng chú út không lái xe về, mà là đi taxi về. Ông tôi cảm thấy mất mặt, chuyện này ông chẳng muốn nhắc đến chút nào.

Ăn cơm xong, trời vừa tối. Đường núi ban đêm khó đi, những người ở lại đưa tang đều là người trẻ.

Tôi và ông nội về nhà trước, chú út tôi đi đưa tang. Trước khi đi, ông tôi dặn dò đi dặn dò lại: "Nhất định phải đ/ốt dải vải trắng đi đấy."

Chú út tôi gật đầu: "Nhớ rồi."

Tôi và ông về nhà, bà nội hỏi: "Trương Lão Tam có chịu đi không?"

Ông tôi nói: "Chịu, không gây ra chuyện gì."

Trương Lão Tam bị t/ai n/ạn xe ch//ết, tài xế gây t/ai n/ạn bỏ trốn, đến giờ vẫn chưa bắt được. Chỗ chúng tôi hẻo lánh, đến cái camera giám sát cũng không có, cũng chẳng biết ai đã đ/âm ch//ết ông ta.

Bà nội gật đầu, bà nói: "Chịu là tốt rồi."

Đêm khuya, tôi nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, chắc là chú út tôi về rồi. Bà nội bật đèn trong nhà lên. Chú út tôi chạy vội vào nhà, mặt chú tái mét, trán lấm tấm mồ hôi, còn bị mất một chiếc giày.

Ông tôi nói: "Thuận Tử, con làm sao thế?"

Chú út tôi chưa kịp cởi giày, đã leo lên giường đất nói: "Con nhìn thấy Trương Lão Tam rồi, hắn ta chưa ch//ết!"

Ông tôi nói: "Nói bậy bạ! Mọi người vừa mới ch/ôn hắn xong, làm sao hắn chưa ch//ết được?"

Chú út tôi thở hổ/n h/ển nói: "Thật mà! Trên đường con về, con cứ cảm thấy Trương Lão Tam đi theo sau con."

Ông tôi lật đi lật lại quần áo của chú út tôi, chú út tôi nói: "Vải trắng con đ/ốt rồi! Sao hắn vẫn đi theo con?"

Ông tôi nói: "Chắc chắn là con nhìn nhầm rồi, Trương Lão Tam ch//ết rồi."

Ông tôi vừa dứt lời, thì nghe thấy tiếng gõ cửa "thình thình thình thình".

Ông tôi dùng tay bịt miệng chú út tôi, ngoài cửa truyền đến giọng nói của Trương Lão Tam: "Chú à, chú khâu nhầm rồi, đây không phải chân của cháu."

Bà nội nhỏ giọng nói: "Ông già, làm sao bây giờ?"

Ông tôi nhíu mày, nhỏ giọng nói: "Đừng lên tiếng."

Ông tôi vừa dứt lời, tôi đã nghe thấy tiếng mở cửa, cánh cửa gỗ bị đẩy ra.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cục Cưng Đã Kết Hôn Rồi Đây!

Chương 21
Omega ngốc hôm nay phải đi gặp một Alpha. Tin này là do cha cậu thông báo. Alpha hôm nay cũng do gia đình sắp đặt. Cha cậu nói, đây gọi là “liên hôn”. Omega hỏi cha cậu rằng "liên hôn" nghĩa là gì. Cha cậu giải thích: "Liên hôn có nghĩa là con phải cùng một Alpha xây dựng gia đình." Xây dựng gia đình ư?! Mắt Omega sáng rỡ như sao. Cậu sắp có người nhà là một Alpha ư? Đã là người nhà thì sẽ có người cùng ăn cơm, cùng ngủ chung... Thế thì những ngày mưa giông, cậu sẽ không còn sợ sấm chớp nữa rồi! Hai má non nớt tràn ngập niềm hân hoan. Từ sau trận ốm thập tử nhất sinh thuở bé, phản ứng của cậu luôn chậm hơn người khác. Ban đầu cha còn kiên nhẫn dỗ dành, dần dà cũng chán nản. Cậu trở thành chiếc bóng thừa thãi trong căn nhà ấy - nơi cha, em trai và mẹ kế mới là mái ấm trọn vẹn.
1.25 K
3 CON DÂU GÕ CỬA Chương 15
6 Người thừa kế Chương 12
8 Vịnh Lưu Ly Chương 32

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Tri Thức Thanh Niên Mềm Mỏng: Tái Sinh Thập Niên 70 Cưới Chàng Trai Thô Lỗ

Chương 98
【Tái sinh + Ngọt sủng + Đả mặt + Văn giải trí mạnh + Không gian linh tuyền】 Kiếp trước, Tần Du bị bạn thân hãm hại phá hủy thanh danh, bị em gái kế chiếm đoạt thành tích thi đại học, ngay cả cha ruột cũng thiên vị đến mức không thể chấp nhận. Một vụ tai nạn đưa cô trở về năm 1977, tất cả bắt đầu lại từ đầu. Tần Du thề sẽ không làm bánh bao nhân mềm nữa: - Bạn thân mưu mô tính kế? Một trận đòn chí mạng đáp lễ. - Em kế muốn thành tích thi cử? Mời ăn tiệc chia buồn ngay ngáy. - Phụ thân bạc bẽo tham lam cửa hiệu? Một tờ tuyệt thư đá bay khỏi nhà. Đặc biệt còn có không gian linh tuyền giúp cô ngày càng xinh đẹp, nguyên liệu thần kỳ chế biến thành mỹ vị đỉnh phẩm. "Này này, vị đại gia tương lai kia, anh ăn đủ chưa? Không cưới thì đừng tán tỉnh!" Người đàn ông đặt đũa xuống, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô, khẽ thốt lên một chữ: "Cưới."
Điền Văn
Trọng Sinh
Ngôn Tình
4