Nhìn nhật trò chuyện, thấy buồn cười.
Vừa rồi họ rõ ràng hết này khác hiểu chuyện, đòi sính lễ trị cao.
Giờ vẫn từng ấy thời báo sát.
Xem đám này biết sai.
Chỉ họ nhận định tốt, tin ngoài như thôi.
Tôi câu nhóm: “Lục Tân, giữa kết thúc rồi, phiền nữa, báo sát đấy!”
Sau đó rời khỏi nhóm.
Lâm D/ao bên vẫn luôn nhìn võ mồm với đám kia.
Lúc này, ấy thở “Cậu m/ắng đám kia thật nhìn mấy chất đó ch*t.”
Tôi “Đừng gi/ận nữa, đi, mời cậu ăn lẩu.”
Lục tìm mấy ngày nhưng đều né tránh gặp.
Căn nhà thuê, vốn thể ý ra vào, nhưng khóa trái rồi.
Lục đang đi dịp hè.
Tôi và Lâm D/ao sáng tác, sự yên tĩnh, cho căn nhà tiểu khu này.
Ngày đó, lúc đang chuyên chú sáng tác lên.
Là sát gọi tới, chú ấy nói: “Đồng Tâm à? Thằng nhóc kia báo sát rồi.”
Tôi hiểu hỏi lại: “Anh định gì ạ?”
“Cậu nói xin trả sính lễ chứ ý định hủy ước, đứa cảm đương mấy năm với nhau, cậu cầu hòa giải cho đứa, qua nói với cậu không?”
Tôi cảm thấy đi/ên kh/ùng, nghĩ đồn sát nhà mở đấy à?
Có chút lông gà vỏ tỏi nhỏ báo sát.
Tôi nói: “Cháu chẳng gì nói với cả.”
Bên đó truyền nói Tân: “Bảo à, trước giờ chưa từng nói rằng hủy ước. Chúng quen nhau sáu năm, đương ba năm, với như nào, chắc rất rõ rồi nhỉ, chưa từng lỗi với Em vô duyên vô hủy với anh, nhận.”
Tôi đáp lại: “Trước kia xử với coi như tệ lắm, nhưng sính lễ này khiến nhìn thấu được nhân phẩm rồi.”
Anh chất vấn: “Lẽ nào dùng lường nhân phẩm sao?”
Tôi tiếng: “Trước kia chưa từng dùng lường nhân phẩm Nhưng lần này, rất may mắn vì đề cập vấn đề với anh. cho sính lễ trị mười vạn, cho hồi trị hơn trăm vạn tôi. Chuyện này dừng đi thôi…”
Anh ngắt thật sự tay với sao?”
“Chẳng tay rồi hay sao?”
“Được,” bất ngờ chủ đề, “Vậy tính n/ợ luôn đi, còn đồ chỗ em, lấy hết.”
Lời này ngược ý tôi, cho sạch sẽ.
“Được.” ngắt thoại.
Hai ngày sau, lên.
Tôi nhìn thấy Tân, mở cửa.
Anh bước ôm lòng: “Bảo à, nhớ lắm.”
Tôi lùi bước, tay cho t/át.
“Chát” tiếng, mặt bị ngây ra.
Anh kinh ngạc nhìn về phía anh?”
Ngoài nhiên mấy chạy tới, xô đẩy mạnh bạo rồi nói với “Cô dựa đâu người?”
“Dựa đâu trai hả?”
“Dựa đâu trai hả?”
“...”
Bọn họ nhiều tay nhiều đẩy bên nhà, bình bịch đóng lại.
Hai đàn ông bắt lấy bả vai nói: “Lôi vào, cho gạo sống nấu thành cơm, th/ai lúc đó gả gả.”
Tôi k/inh h/oàng gi/ận dữ.