Giang Nam Mưa Chẳng Ngớt

Chương 1

08/11/2024 17:30

Phụ gia.

Nhưng kia vốn có mối th/âm th/ù, thường h/ăm d/ọa rằng đ/ào m/ồ ch/ôn tổ tiên phương.

Sắc vừa xuống, đã âm thầm tính toán kế hoạch trốn chạy.

Còn chưa hành động, đã nhận quân: [Tống Thanh Hứa, ai bị bắt về trước, ấy cháu.].

01

Ta cúi đầu xem qua dòng chữ rồng bay phượng múa, khiêu khích, dưng ngẩng đầu, mắt rực: “Kh/ốn k/iếp, lại chậm bước.”

Nha hoàn Diệp vội vàng nhủ: “Điện xin hãy bình tĩnh.”

Ta quát: “Hồng Diệp! Mau thu xếp hành lý, đi!”

Đang lúc suy nên đi đâu, Tiểu Phúc hớt hải vào: “Điện vừa ngoài m/ua rau về, không biết tại sao lĩnh cấm lại tới phủ công chúa.”

Hắn lo lắng nói: “Ngài lại gây họa gì sao?”

Ta ngớ ra: “Ta còn chưa gây họa, đang bị đây.”

Phụ hiểu rõ ta, biết không ngồi yên, giờ đây hẳn muốn giữ lại.

Ta không cần hành nữa, không nói hai lời, xắn tay áo, leo ghế sổ, bị nhảy ngoài.

Hồng Diệp đang thu dọn hành vội vàng tới lại: “Điện đừng quẩn, nhảy xuống bị g/ãy ch/ân thôi.”

Trong lúc hoảng hốt, quên mất mình đang hai Tĩnh Các.

Hồng Diệp vác hành còn dang dở lưng ta: sau, điện xảy ngột, sau bọn họ vẫn chưa canh gác.”

Ta Diệp mỗi con ngựa, khoác nóng lòng lửa đ/ốt sau.

Đến phà, trưởng đang chờ người, lo lắng đứng đợi, thì hai ăn mặc kín đáo hướng tới.

Người phía trước, dù hóa thành nhận ra!

Ta răng: “Lâm Xuyên, quả thật oan ngõ hẹp.”

Lâm ta, răng: “Tống Thanh Hứa, quả thật oan ngõ hẹp.”

Về chào hỏi gặp mặt, rất ăn ý, không thiện với thôi.

Thấy bọn lính Long Vệ đang tìm ki/ếm trong đông, Diệp vội vàng đưa hết bạc trong tay ta, lại đổi với ta: “Điện hạ trước, phân tán bọn họ.”

Thủ vệ cạnh đưa ki/ếm y: “Thiếu đi trước, đi họ đi.”

Sau lưng họ phủ đuổi theo.

Không hỏi thăm lẫn nhau, nhảy thuyền.

Vừa thuyền, liền núp trong kho hàng chất hành lý.

Khi cuối tâm trạng treo lơ lửng nhẹ nhõm nửa.

Một mối đã giải quyết, mối lại khó khăn vô cùng.

Ta nhìn nhau.

Ta nâng “Ngươi không phải dùng hai chân phủ tới phà chứ?”

Đã không lạ gì gửi tới sớm vậy còn chưa thoát khỏi.

Lâm đầu đi, tỏ cứng rắn: “Ta muốn thì sao, quản sao?”

Bỗng cái gì, ngột rút ki/ếm, chặn trước mặt ta.

Y hiệu im tầm mắt nhìn về phía sau đống thùng.

Một đôi chân lộ ra, phía trên phủ chiếc chiếu rơm.

Ta to không phải ch*t chứ??

Lâm lút tiến lại gần, ngột dùng ki/ếm hất chiếc chiếu ra.

Ánh chiếu xuống dưới, sau ấy duỗi lưng, ngái ngủ nói: “Hả? Đến rồi? Nhanh vậy sao?”

Người ấy ngồi dậy, mái tóc xoăn nhẹ nắng có màu nâu hạt đôi mày mắt sâu thẳm, nhìn ngoại quốc, nét mặt lại có sự cân Trung Nguyên.

Hắn có hình rất mạnh mẽ, Xuyên, với cách nhân, đã to lớn hơn bình thường, này còn mạnh hơn vòng.

Hắn kinh ngạc.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17