Beta Bị Ghét Bỏ Tái Sinh

Chương 8

27/05/2025 09:30

Tôi ngẩng đầu lên đúng lúc chạm phải ánh mắt Lục Nghiễn.

Đôi mắt anh đen kịt tựa vực thẳm.

Hình như từ khi tôi bước vào cửa, anh đã không ngừng quan sát tôi.

"Tiểu Quân về rồi à?"

Dì Lục là người đầu tiên lên tiếng chào tôi.

Bố mẹ tôi giờ đây không thể tiếp tục giả vờ không thấy tôi nữa.

"Sao Ứng Từ không về cùng con?"

Đối với họ, tôi còn không quan trọng bằng một người ngoài.

Tôi thẳng thừng đi đến ngồi cạnh Lục Nghiễn, mỉm cười: "Anh Lục hiện đang phục vụ quân ngũ phải không ạ?"

Trên đường về, tôi không ngừng suy nghĩ về con đường tương lai.

Tôi muốn hoàn toàn thoát khỏi những con người này.

Nhập ngũ là lựa chọn tối ưu.

Omega có kỳ phát nhiệt.

Hormone của họ trong giai đoạn này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến Alpha trên chiến trường.

Vì vậy Omega bị cấm tham gia mọi vị trí liên quan đến chính quyền quân sự liên tinh.

Đây là lĩnh vực Thẩm Dục vĩnh viễn không thể chạm tới.

Tránh xa Thẩm Dục.

Những người khác cũng sẽ biến mất khỏi cuộc đời tôi.

"Anh Lục có thể đưa em đi nhập ngũ cùng được không?

"Nghe nói mỗi người hàng năm đều có một suất giới thiệu?"

Beta muốn gia nhập Liên minh Á Liên tinh thì phải thi vào trường quân sự hoặc dựa vào thực lực.

Tôi đã lỡ mất cơ hội vàng.

Nhưng trước mắt vẫn còn một lối tắt.

Tôi không dám chắc Lục Nghiễn sẽ giúp.

Nhưng vẫn phải thử.

"Em nghiêm túc đấy chứ?"

Câu trả lời của Lục Nghiễn cho tôi thấy tia hy vọng.

Lục Nghiễn trước mắt cũng khác xa so với ký ức tôi.

Kiếp trước, ấn tượng của tôi về anh chỉ dừng lại ở những bản tin truyền hình.

Đa phần là ảnh tĩnh hoặc những con chữ khô khan.

Trong số ít những thước phỏng vấn trực tiếp,

Lục Nghiễn trong bộ quân phục luôn hiện lên với hình tượng lạnh lùng nghiêm nghị.

Lúc ấy anh đã là Đại tá trẻ nhất Liên minh Á Liên tinh.

Trở thành tồn tại mà chúng tôi không thể với tới.

Hiện tại Lục Nghiễn chưa có uy áp kinh người đến thế.

Tất cả mọi người đều đ/á/nh giá thấp anh.

"Đương nhiên là nghiêm..."

Mẹ tôi ngắt lời, gi/ận dữ quát: "Con đi/ên rồi à?"

Tôi biết họ không quan tâm liệu tôi có thật sự đi lính không.

Họ sợ tôi vào quân ngũ thì sẽ mất ông rể quý Ứng Từ, chứ tương lai tôi ra sao, bố mẹ không thèm đoái hoài.

Không còn đ/au lòng như kiếp trước nữa.

"Trong mắt mọi người, chẳng phải con luôn là đứa hư hỏng sao?"

Tôi không vòng vo, nói thẳng: "Sợ con rể quý chạy mất à? Đừng lo, cứ khuyên nhủ cậu con trai cưng của các vị đi."

"Ứng Từ thích anh ta mà."

"Cứ để hai người họ đến với nhau là được."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Nam Dương Cựu Cảng: Minh Nguyệt Quy Đồ

Chương 13
Năm tôi vào nghề, đạo diễn tát tôi một cái. "Cô đẹp, nhưng cô nghèo. Không chịu theo tôi, làm sao có phim cho cô đóng?" Anh ta nói dù có hét vỡ cổ họng cũng không ai đến cứu tôi, nhưng người thừa kế họ Hoắc đã phá cửa xông vào. Mọi người đều nói, tôi đã trở thành tình nhân của anh ta. Năm đầu tiên ra mắt, tôi đã đóng vai nữ chính. Chỉ có tôi biết, anh ấy là người ngay thẳng và chính trực nhất. Mười năm sau đó, tôi đã giành được giải thưởng quốc tế, con đường diễn xuất của tôi rực rỡ và thành công. Còn gia đình họ Hoắc bị người khác tính kế, buộc phải bán hết rạp chiếu phim. Hoắc Đình Ngôn như hổ xuống đồng bị chó cắn, gãy một chân. Khi tin đồn lan tràn khắp nơi, tôi mang đứa con sinh lén về Hồng Kông. Vượt qua đại dương, cuối cùng tôi đã gặp Hoắc Đình Ngôn. "Lâu rồi không gặp, tôi mang cho anh một món quà gặp mặt." Anh ấy không quay đầu lại, quyết định tự sát. "Nếu đó là một đứa trẻ sống động thì sao?" Bước chân của Hoắc Đình Ngôn đột nhiên dừng lại.
Hiện đại
Ngôn Tình
1
Cẩn Ngọc Chương 9