5.
Dưới xúi giục cô phim trường quan.
Phim trường dọn dẹp rất nhiều người xung quanh.
Đông đúc hỗn lo/ạn.
Góc chợt thấy qua bóng Chu.
Có lẽ đây thái ngôi sao nổi tiếng, đứng đó, hào quang rực khiến trong mắt chẳng bóng khác.
Anh bộ đồ thể thao đen, người cao lớn, hơi cúi xuống chỉnh và tóc mình.
Hình thấy tay chân khá r/un r/ẩy làm cho nước bay thẳng mắt.
Không khí bỗng ngừng lại vài giây.
Tôi thấy lông mi kẽ chớp, giọt nước an ủi mọi người đôi mắt ngấn nước:
“Tôi cứ tiếp tục.”
Tôi thầm tình khá tốt đấy chứ. Không ngôi sao.
Như nhận Chu chóng thẳng về phía tôi.
Tôi ngạc nhiên rồi cứ thế im lặng dời mắt đi.
Nhưng một bên trắng nõn ngọc lên nào hay.
Khi gần, nghe thấy người makeup hỏi: “Em đ/á/nh má hồng rồi à?”
Bạn đứng bật thành tiếng.
Cô nhỏ giọng trêu tôi: “Chả biết làm gặp cậu rồi kia.”
Nói thật, hiểu đâu.
Chẳng nhẽ, chẳng nhẽ Chu người thơ, trong vậy?
Nhưng người thơ nào lại đăng cái tấm ảnh khoe chứ?
Một lát sau, giúp giải đáp các thắc mắc.
Trước khi bắt quảng cáo, cô đưa điện thoại cho ít ý nhiều:
“Tớ thêm Wechat Chu. Cậu xem ta đii.”
Tôi lẩm bẩm “Có cái đáng xem ư?” ra xem.
Kết quả làm ngã ngửa.
Vòng rất sạch sẽ chẳng cả.
Không nhắc thấy hiển trong 3 qua. cả.
Nhưng ràng hai xem tấm hình xịt m/áu mũi ta.
Là xóa hay riêng tư rồi ta?
Tôi Chu ở cách xa. Cơ càng càng thể hiểu rốt cuộc chuyện xảy ra.
Buổi quảng cáo rất kết thúc, đoàn bàn về tìm ăn tối cho hôm nay.
Tôi đứng bên cạnh người mình giác luôn ánh mắt theo dõi mình.
Tôi lại nhìn.
Dù ở góc độ nào chăng Chu ở trong mắt tôi.
Bạn mang vẻ xem vị: “Có chuyện nói hoặc thẳng luôn xem cậu tra ra không?”
Tôi phân vân biết hay Chua tới.
Lúc quần rất chỉnh tề, sơ mi và quần đen, cổ hai lộ ra một mảng nhỏ.
Có lẽ vì thường lộ khi đến, vô thức giật, hơi cổ áo.
Một động tác rất đơn giản thật quyến rũ.
Lương Chu Mạnh Yên nói: “Bữa tiệc tối hôm sẽ tổ chức tại Grand Hyatt.”
Bạn vờ mình: nào tin lại thể phải tự mình thông báo vậy?”
Anh bối rối.
Có vẻ x/ấu hổ lặng lẽ sang phía chậm hỏi: “Em không?”
Tôi thực thấy hoang đường và rất bất lực ngay này.
Trong mắt động tác cực kỳ giống một cặp đôi vờ vịt đây lưng lại m/ờ á/m tả.
Tôi và quen ư? Chắc chắn biết.
Bây giờ phải nơi nói cái chuyện nhịn nữa.
Tôi tiến lại gần ta, mượn góc máy nhỏ: “Chúng ta quen nhau à?”
Anh gật đầu: “Ừ!”
“Thế sao?”
Anh chăm chú một lâu dường can đảm mình, nói một một cách từ: “Vòng đăng lên mình em xem.”
Anh ghé sát tai nói khiến mặt.
“Chỉ mình em xem.”
Như quả b/om bị n/ổ tung, lỗ tai chóng bừng lên.
Là sao ông? Ý ông gì?