Cale đặt tôi lên giường, bàn tay gã vói vào vạt áo tôi, một lần nữa x/é đ/ứt dãy cúc áo và mở toạc cái áo học sinh. Gã sờ vào làn da, hơi thở dồn dập phả vào lỗ tai khiến tôi ngứa ngáy. Tay gã vuốt ve đến đâu tôi lại thấy nóng ở đấy. Tôi đ/á/nh bạo sờ vào cơ ng/ực săn chắc và khối bụng cân đối của gã, tự dưng lại thấy mê mẩn, mân mê nhiều hơn. Con quái vật trong quần gã cọ vào bắp đùi tôi, nóng bỏng và ướt át khiến tôi gi/ật mình, và rồi Cale cúi xuống hôn tôi.
Hơi thở chúng tôi hoà vào nhau.
Trên người gã còn nồng mùi tanh của má.u, đâu đó còn trộn lẫn mùi hương nam tính của gã. Tôi thấy váng đầu quá, tầm mắt hoa lên, lại lần nữa bị á/c q/uỷ dẫn dụ ăn trái cấm, bị gã nhấn vào bể tình.
Cale cắn lên xươ/ng quai xanh của tôi, hôn lấy cổ tôi và ngậm lấy hạt đậu trước ng/ực. Lần này gã rất nhẹ nhàng, chậm rãi chứ không th/ô b/ạo hung hăng như lần đầu. Mái tóc vàng của gã rối hệt như tóc tôi vậy, đôi mắt xanh chỉ chứa mỗi tôi trong đó. Rồi, như một thói quen, Cale vồ lấy tôi và trao nụ hôn nồng nhiệt.
Đồng hồ điểm mười giờ tối.
Tôi nằm tê liệt trên giường, hai chân bủn rủn, toàn thân nhức mỏi. Phờ phạc ngóc đầu nhìn ra bếp qua cánh cửa phòng mở toang, loáng thoáng nhìn thấy Cale ở trần mặc tạp dề nấu nướng. Thật ra ngoại trừ những lúc lên cơn đi/ên và gi.ết người t/àn b/ạo ra thì gã cũng không hẳn quá tệ, không phải dạng người ưa b/ạo l/ực và khát má.u, tuy vậy chỉ cần nghĩ đến thảm cảnh của Tầm Hà dưới tầng hầm tăm tối kia là tôi lại r/un r/ẩy.
Tâm lí Cale bất ổn, tôi biết điều đó.
Không chừng có một ngày nào gã lên cơn muốn bóp ch.ết tôi.
Nhưng hiện giờ, người duy nhất mà tôi có thể tin tưởng và dựa vào chỉ có gã thôi.