Thẻ đen Amex Centurion.
Loại nào mới hữu thứ này, đôi chút.
Tôi kinh ngạc đến sững sờ.
Nhìn chiếc thẻ đen, lại ngước đang trước mặt.
Mặt nhăn lại:
"Anh mommy khác nuôi Mấy kia anh thẻ này cho em mà gi/ận à?"
"......"
Tưởng bật cười khẽ.
"Ừ, em cầm đi. Anh ki/ếm tiền từ mấy mommy khác nuôi lại em."
"Nhưng mà..."
"Không nhưng. Đi ngủ đi, mai em dùng thẻ muốn m/ua gì được, m/ua máy bay Chỉ cần nuôi lạ, muốn làm gì em."
Tưởng xoa đầu vòng qua eo đèn ngủ.
Tôi muốn hỏi nhưng mở miệng được.
Trong lòng vừa ngọt vừa ứ.
Ngọt vì vẫn được ở bên X/á/c, vì anh hy sinh quá cho tôi.
Hôm sau làm từ sớm.
Trước khi đi, anh dặn câu khó hiểu: "Nghỉ ở nhà vài mọi chuyện sẽ ổn."
Tưởng anh ám chuyện tối qua, đỏ mặt gật đầu.
Mấy sau, bất ngờ nghe nhà mẹ nuôi xảy chuyện lớn.
Không sao anh nuôi lại nhiễm đ/á/nh bạc giống đẻ, n/ợ chồng chất.
Để c/ứu con đ/ộc nhất, hai vợ chồng họ b/án nhà b/án xe, kể cả cửa hàng mới cư/ớp được tôi.
Không ngờ bị một khách hàng bí ẩn ép giá m/ua rẻ mạt.
Cả nhà xoay trả n/ợ xong tay, lại nhớ đến tôi.
Nhưng anh nuôi tìm giữa đường g/ãy chân.
Bố nuôi sang đòi tiền té g/ãy tay.
Đến lượt mẹ nuôi sang tìm phát hiện chồng quý hoá g/ãy còn nhà nghỉ với bồ nhí.
Nhà tan cửa nát, hỗn như chợ vỡ.
Sau thầy bói phán khắc tứ trụ nhà phải tránh xa mới yên ổn.
"Thảo nào dạo này xui xẻo! Hóa tại con ranh con Thư Nhiên đó!"
Gia đình mẹ nuôi vội vã dắt nhau về tránh sát tinh.
Nhưng vì túng quẫn, nghe lời đồn đại Myanmar làm giàu.
Vừa máy bay liên lạc.
Tôi còn chưa kịp mọi chuyện xong.
Khi giấy chứng nhận quyền hữu phê mang tên càng choáng hơn.