Sơn dang tay ra và cười cuồ/ng:

“Bách Hành, ai có sống rời khỏi đây, hahaha, hahaha”

Tôi tin hắn:

"Ông rồi, phải ông tiền sao? Nếu ông gi/ết cả mọi ở đây. Vậy còn ai để ông tống tiền?”

Sơn trả lời, hắn sùi bọt tứ co gi/ật, cây duỗi ra dây leo, quấn hắn thành quả bóng.

Chẳng bao lâu, dây leo tản ra, cây thực mọc ra tứ chi, trên thân cây khuôn dữ tợn của Điền.

"Cái quái gì vậy?"

Cái tên t/âm th/ần này, hắn dung hợp với cây sao?

“Màn đêm bao phủ, Bách Hành, xươ/ng khô dưới ánh trăng, m/áu như thác đổ”

Sơn ngân nga bài kỳ lạ và động chân tay như đang khiêu vũ.

Cửa kính công mở gió biển ẩm ướt ùa vào, trên cây lắc lư từ này sang kia, giống như quả căng mọng trên cành, đảo rơi xuống.

Sơn tay ra, hái nhét vào miệng, vừa nhai vừa tôi chằm.

Tôi thấy nổi da gà, bèn tay lên:

"Ngũ Lôi Hiệu Lệnh!"

Một tia lóe lên, tôi cảm thấy trước mắt có bóng đen khi kỹ thấy còn ở phòng tiệc nữa.

Sảnh tiệc nằm trên tầng cao nhất của du được ngăn cách bằng ngoài boong tàu với khổng lồ dài hàng mét. Đèn cạnh vẫn sáng, bây giờ hiểu sao nó lại tối đen như mực.

Tay cầm lệnh bài Lôi Mộc, tôi xung quanh rồi phía trước, tìm ki/ếm bóng dáng của cây người.

Đi được vài bước, tôi thấy có bóng trắng nổi trên nước, quay lại thấy gì:

"Cháu trai, có phải cháu trốn không?"

Tôi siết ch/ặt lệnh bài, trí rồi, nước có tính dẫn điện, tại sao hắn còn trốn chờ bị sét đ/á/nh?

Tôi chằm vào bơi, giọng kỳ lạ đó đột nhiên vang lên sau lưng tôi. nhanh quay lại và thấy đang trên lan can cạnh boong tàu, nhảy cách ngắc.

Tất cả trên cây đều ngước ánh trăng.

Tôi đang định đi phía trước bàn tay đột nhiên từ phía sau vươn ra, túm lấy quần của kéo tôi xuống bơi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm