Xuyên Thành Pháo Hôi Liều Ăn Nhiều

Chương 16 + 17

05/12/2024 11:08

16

Giả thuyết này thật sự quá hoang đường.

Chẳng lẽ ngoài tôi, còn có người xuyên không khác?

"Tạ Thế Kỳ, tôi hỏi anh vài câu được không?"

"Em cứ hỏi."

"Anh từng phạm pháp chưa?"

Hắn hơi ngạc nhiên, đáp: "Chưa."

"Thật sự chưa? Lần đầu gặp tôi, có rất nhiều người ch*t trong cuộc ẩu đả."

"Không phải người của tôi gi*t, họ ch*t do tự tàn sát lẫn nhau."

"Vậy anh có quen biết ông chủ tập đoàn lớn ở Miến Bắc không?"

Trong nguyên tác, chính nhờ bắt tay với ngành công nghiệp xám ở đó, Tạ Thế Kỳ đi từ sai lầm này đến sai lầm khác.

Hắn ngập ngừng: "Có biết."

Tim tôi chùng xuống một nửa.

Nhưng hắn lại nói: "Trước đây họ tìm tôi, muốn hợp tác, nhưng tôi bảo cần cân nhắc, chỉ viện cớ để từ chối."

"Anh không đồng ý?" Tôi cao giọng đầy phấn khích.

"Không, tôi thấy họ không đáng tin... Sao thế?"

Tạ Thế Kỳ nhìn tôi đầy khó hiểu.

Anh ta không hiểu tại sao tôi lại kích động như vậy.

Cốt truyện thật sự đã thay đổi!

Trong nguyên tác, Tạ Thế Kỳ từ đầu đã có mối liên hệ ch/ặt chẽ với ông chủ ở đó.

Họ từ hợp tác nhỏ lẻ đến mở rộng quy mô lớn.

Nhưng bây giờ, Tạ Thế Kỳ không mắc bẫy!

Là ai, đã thay đổi cốt truyện?

17

Tôi cực kỳ c/ăm gh/ét những tập đoàn l/ừa đ/ảo.

Bởi vì trước khi xuyên không, bố tôi đã mất mạng ở Miến Bắc.

Nhà tôi rất nghèo.

Bố tôi vì gia đình mà bị dụ dỗ bởi cái gọi là "việc làm lương cao" rồi bị đưa đến Miến Bắc.

Mẹ tôi vét sạch tài sản, v/ay mượn khắp nơi, cố chuộc bố về.

Nhưng cuối cùng, 800 nghìn cũng chỉ mất trắng.

Bố tôi bị họ móc hết n/ội tạ/ng, không còn cả x/á/c.

Mẹ tôi phát đi/ên, rồi nhảy lầu t/ự v*n.

Còn tôi, trên đường đi viếng m/ộ, bị xe tông và đến thế giới này.

"Đừng đồng ý! Tuyệt đối không được đồng ý với họ!" Tôi kích động nắm ch/ặt tay Tạ Thế Kỳ.

"Được, nghe lời em, tôi sẽ không bao giờ hợp tác."

"Họ cực kỳ x/ấu xa! Anh có thể nghĩ cách ngăn…"

Lời nói đến đây, tôi khựng lại.

Điều này quá khó đối với anh ta.

Một vấn đề lớn mà cả một quốc gia còn chưa giải quyết nổi, làm sao tôi có thể yêu cầu Tạ Thế Kỳ làm được?

Thế nên tôi chuyển giọng: "Tóm lại, anh đừng dính dáng gì đến họ."

"Được." Tạ Thế Kỳ đồng ý tất cả.

Tên cư/ớp đã được giao cho cảnh sát, vệ sĩ cũng rời đi.

Trong phòng chỉ còn lại ba chúng tôi.

Bị dọa suốt cả đêm, tôi mệt rã rời.

Tạ Thế Kỳ nói: "Em đi ngủ đi, tôi sẽ trông A Ngọc."

Tôi thật sự không chống nổi nữa: "Vậy làm phiền anh."

"Không phiền, con gái tôi mà."

Tạ Thế Kỳ chơi đồ chơi với A Ngọc.

A Ngọc rất vui, thậm chí còn bôi nước miếng lên bộ vest của anh ta.

Đó là bộ vest đặt may trị giá đến sáu con số.

Tôi khẽ gi/ật giật khóe mắt.

Nhưng cũng chẳng nghĩ được gì nhiều, tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Lúc 4 giờ sáng, tôi tỉnh giấc vì cơn á/c mộng.

A Ngọc ngủ rất ngon bên cạnh tôi.

Tạ Thế Kỳ vẫn ngồi trên xe lăn, như một người bảo vệ trung thành nhất.

Hôm nay, tôi thật lòng cảm kích anh ta.

Nếu không có anh ta, tôi và A Ngọc chắc đã gặp nguy hiểm.

Tạ Thế Kỳ nghĩ tôi vẫn còn sợ, nhẹ nhàng nói: "Em yên tâm ngủ đi, tôi sẽ trông chừng."

Tôi đẩy anh ta vào phòng bên, muốn để anh ta nghỉ ngơi một lát.

Tạ Thế Kỳ không thắng nổi tôi.

Thật ra anh ta rất cao lớn, tôi phải loay hoay một hồi, dùng tay lôi kéo anh ta mãi.

Tạ Thế Kỳ bắt đầu mím môi lại:

"Tôi gọi vệ sĩ đến giúp nhé."

"Không, tôi làm được! Phụ nữ Trung Quốc quyết không chịu thua!"

Nhưng vừa dứt lời, tôi phát hiện ra sự thay đổi của Tạ Thế Kỳ.

Hai chúng tôi nhìn nhau, có chút ngượng ngùng.

Một số ký ức ngọt ngào hiện lên trong đầu tôi.

Sau chút đắn đo, tôi quyết định, hãy làm theo cảm xúc.

Tôi chủ động hôn lên môi Tạ Thế Kỳ.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Điên Cuồng Vì Em

Chương 55.
Bị bạo lực học đường một cách ác liệt, tôi đã lấy hết can đảm tìm đến tên sát nhân hàng loạt đang chạy trốn khỏi sự truy nã của cảnh sát. Gã ta đưa đôi mắt như sói đói nhìn tôi, bàn tay xăm trổ kẹp điếu thuốc, bên cạnh còn treo mấy con dao dính máu khô, nhếch môi khinh khỉnh. Tôi run rẩy như thỏ nhỏ, trong lòng đã sợ muốn chạy đi, cầm trong tay xấp tiền nát nhăn nheo mà mình tích cóp được, gần như van nài: "Anh, xin anh giúp tôi." Gã còn chẳng thèm nhìn. "Muốn thuê tôi thì nhiêu đó không đủ đâu. Nhóc con, không muốn ch.ết thì chạy nhanh đi." Tôi rơm rớm nước mắt nhìn gã. Gã đã động lòng. Gã nói, gã là đồng tính, nếu tôi chịu lên giường với gã thì lũ bắt nạt kia sẽ biến mất khỏi thế giới. Mẹ tôi bị lũ khốn nạn ấy hại chết. Dù có hoảng sợ thế nào thì lòng hận thù đã dâng đến đỉnh điểm, tôi cắn răng đồng ý, ngủ một đêm với gã. Vì một đêm điên cuồng này, gã sát nhân ấy đã dùng cả đời để bảo vệ tôi. **** Cảnh báo: Truyện theo hướng tâm lí, má.u me, u ám nặng đô, có tra tấn bạ.o lực, gi.ết người. Tâm lí yếu xin cân nhắc trước khi đọc. ***** Vui lòng không đánh đồng thế giới trong truyện và ngoài đời. Không cổ xúy các hành động trong truyện, xin cảm ơn!
5.14 K
7 Tiểu Lỗi Chương 56
8 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
10 Chuyến Xe Đêm Chương 25
12 [BL] Oan Gia Ngõ Hẹp Chương 25.

Mới cập nhật

Xem thêm