-
Ngay lập tức, giữ nguyên trạng chụp vài tấm ảnh lưu bằng chứng.
Thứ mà mình tốn bao công sức chăm nom nay bị đ.ánh c.ắp thật khiến người trái tim yếu mềm như đ.au x.ót.
Tôi cố gắng nén nỗi đ.a.u quay trở về ký túc xá, thở hơi thật sâu đầy ph.ẫn n.ộ, nhanh chóng Confession trường ra tất u.ất ức trong lòng.
Tôi không biết đã l.ấy tr.ộm biết mọi người đều thích ăn vì nó rất nhưng tại sao cơ chứ?
Bộ trong làng giải trí năm nay chưa đủ tr.ộm no sao?
Tại sao chọn nhỏ bé sinh viên nghiệp cực khổ trồng ra?
Quả đó chính tâm huyết tất chúng đêm chăm sóc trong suốt nửa năm qua nó cũng chính bài tập cuối kỳ chúng tôi!
Do đó, người lấy ơn chúng được không?
Hu hu, sẽ m/ua bạn qua hơn…làm ơn đi, hu hu hu.
Còn bạn đã ăn nó rồi thì ơn vỏ hạt cũng được.
Vì nó chính bài tập cuối kỳ chúng tôi!
Tôi còn đ/á/nh thứ tự nó 438.
Nếu bạn thấy nó thì ơn vui với… hu hu
Sau đó, đã liên tục đăng lên thông tin liên ảnh thể bi thảm cánh đồng đã bị đ/á/nh cắp duy nhất bao công sức vun trồng nay như đổ sông đổ bể.
Thời buổi bây giờ ch.ủ n.ợ mới người cúi thật không còn cách khác nữa.
Không lâu sau, người trong với “Người dân những người thầy cao quý” đã liên với tôi.
Trần đã ảnh bạn.
Trần “Tiểu Thanh, ruộng không?”
Tôi: Đã cậu ta biểu tượng khóc thật to.
Tôi: “Chính tôi…hu hu hu”.
Quý Cục cưng 201 đã gọi điện cậu này.
Vương Một bạn nam ở ký túc xá, giường 181 đã chào cậu.
Lớp trưởng: tệ!
Người qua đường Khổ quá +1
Người qua đường C: Khổ quá +10086
Tôi đã thề không đội chung với tr.ộm đó! Nơi không hắn.