53.
Ngày tổ chức đám cưới.
Cuối cùng mẹ vẫn tới.
Bà ta chẳng thể cố chấp bằng Việt, dù sao có một đứa con trai duy nhất.
Trong đại sảnh có rất nhiều khách đến.
Giang hỏi tôi: “Thân thích nhà em nhiều á?”
Tôi gật đầu.
Trong nghỉ không có ai, anh ta muốn hôn tôi.
Tôi tránh “Trôi mất trang điểm bây giờ.”
Giang bất mãn: “Chậc, gần đây em làm sao thế, không hôn không vuốt ve?”
“Muốn giữ cảm giác mới mẻ chăng?”
“Vợ….”
Anh ta đột gọi tôi như khiến tôi có hơi sững sờ.
Bên ngoài có người gõ cửa, nói là giờ lành đã đến.
Giang ra ngoài trước.
Quý Lam từ trong thay đồ ra, vỗ ảnh phủ vải trong tay:
“Chuẩn bị rồi.”
Cô ấy đi theo đóng vai phù dâu.
Tôi hít một hơi sâu: chúng ta đi vào thôi.”